Bài văn số 1
Có lẽ rằng chúng ta đã quá quen với những hình tượng người anh hùng mang tầm vóc lớn lao, với vẻ đẹp sử thi lý tưởng của cộng đồng, đặc biệt là trong quá trình đấu tranh bảo vệ đất nước, đã có rất nhiều cái tên mang tầm vóc vĩ nhân được xướng lên như Ngô Quyền, Lê Lợi, Đinh Bộ Lĩnh, Quang Trung, Hồ Chí Minh, Phan Bội Châu, Võ Nguyên Giáp,… Hoặc những người anh hùng không tên không tuổi đã hy sinh máu xương, tuổi xuân để giành độc lập tự do cho dân tộc. Tất cả họ đều được gọi là anh hùng, bởi họ đã cống hiến và đóng góp cho cuộc đời bằng tất cả trí tuệ và sinh mạng. Nhưng nếu như áp dụng những tiêu chuẩn anh hùng ấy vào trong đời sống thường nhật, thì có lẽ ngày nay anh hùng đã quả thực khan hiếm. Từ đây người ta mở ra một khái niệm mới hơn về người anh hùng, trong cuộc sống hiện đại người anh hùng không cần phải đao to búa lớn, xông pha trong ngoài, mà chỉ từ những hành động nhỏ cũng làm nên người anh hùng giữa đời thường.
Trong tiếng Việt, hai từ "anh hùng" được hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau, họ là "Người lập nên công trạng đặc biệt lớn lao đối với nhân dân, đất nước", hoặc là "Nhân vật thần thoại có tài năng và khí phách lớn, làm nên những việc phi thường" (trích dẫn từ điển Wikipedia). Tuy nhiên với nhịp sống hiện đại, sự phát triển của xã hội, nghĩa của hai từ "anh hùng" có xu hướng được mở rộng, nới lỏng ra cho nhiều đối tượng, đồng thời xuất hiện khái niệm "anh hùng giữa đời thường" được hiểu là những con người đã có đóng góp, cống hiến có ích cho xã hội dưới nhiều hình thức, anh hùng trở thành một khái niệm gần gũi và quen thuộc hơn với mọi người. Trong đó "các hành động nhỏ" tức là những việc làm bình dị, diễn ra xung quanh chúng ta trong đời sống thường ngày, không có ý nghĩa tạo tiếng vang hay sự nổi tiếng.
Trong cuộc sống thiết nghĩ rằng không tất cả những điều đẹp, điều tốt đều mang trong mình dáng vẻ hào nhoáng, kỳ vĩ và lớn lao, trái lại những sự kiện ấy chỉ chiếm một phần rất nhỏ và không phải lúc nào cũng có thể xảy ra bởi có câu "thời thế tạo anh hùng". Cái thời thế ấy đã qua đi cách đây khá nhiều năm, và thực sự rằng dẫu xuất hiện nhiều vĩ nhân, nhiều anh hùng kiệt xuất, thế nhưng thời thế loạn lạc đã đem lại quá nhiều đau thương mất mát mà không ai mong muốn. Còn ngày nay, phải chăng sự vắng bóng của thời thế, cũng dẫn tới sự biến mất của anh hùng? Quan điểm ấy là hoàn toàn sai lầm, bởi chúng ta vẫn có thể trở thành những anh hùng tí hon giữa đời thường, cần gì công trạng kinh thiên động địa, chúng ta chỉ cần góp chút sức, chung chút trí tuệ để làm nên những việc có ích cho xã hội, xây dựng xã hội, đất nước ngày một giàu đẹp hơn. Tự tạo ra thời thế, hoặc nhận ra thời thế để trở thành anh hùng của chính mình cũng là một điều rất tốt. Ví như bạn thấy một bà lão già yếu, chậm chạp đang hoang mang ngơ ngác chưa biết phải qua đường như thế nào trước dòng xe cộ tấp nập, thì còn ngại gì mà không nhanh đến giúp bà cụ qua đường được mau lẹ. Chỉ một hành động nhỏ, mất chút thời gian, chút sức thế nhưng có lẽ trong mắt bà cụ bạn đã trở thành ân nhân, trở thành người anh hùng có tấm lòng lương thiện giữa cuộc đời nhiều ngổn ngang này rồi. Hoặc xuất phát từ tấm lòng yêu thương động vật, vô tình đi ngoài đường bạn thấy một chú mèo con yếu ớt bị vứt bỏ, bạn nhặt nó về chăm sóc, nuôi nấng hoặc tìm cho nó một người chủ tốt. Thế là chỉ từ một hành động nhỏ tuy không giải cứu được cả thế giới hay nhân loại nhưng bản thân bạn đã giải cứu được một sinh mạng, đã cứu rỗi cuộc đời của một con vật tội nghiệp và trở thành một anh hùng tí hon rồi hay sao. Đặc biệt trong bối cảnh dịch viêm phổi Vũ Hán mang tên Covid 19 đang đe dọa cuộc sống của người dân trên toàn thế giới, thì những con người đang ở tuyến đầu ròng rã suốt mấy tháng đối mặt với hiểm nguy, cứu chữa cho người bệnh như các nhân viên ngành y tế, hay lực lượng vũ trang công an, quân đội, dân phòng đang tích cực khoanh vùng dập dịch,… Họ đều là những người anh hùng đang ngày đêm lao động trong thầm lặng, ngay lúc này đây họ đang hành động bằng tất cả tinh thần, trách nhiệm, ý chí quyết tâm "chống dịch như chống giặc". Họ chính là những người anh hùng giữa đời thường tuyệt vời nhất. Không chỉ vậy giữa bối cảnh dịch bệnh hành động đóng góp của cải vật chất của các mạnh thường quân cũng là những hành động mang ý nghĩa tích cực ủng hộ tuyến đầu đương đầu với khó khăn, và nghiễm nhiên họ cũng xứng đáng được gọi là anh hùng. Mà có lẽ kết lại sau nhiều ví dụ tôi muốn khẳng định rằng anh hùng chính là những người sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân của mình để giúp đỡ cộng đồng, giúp đỡ người khác bằng tấm lòng lương thiện, không kể đó là việc nhỏ hay việc lớn.
Với bản thân mỗi học sinh, chúng ta cũng có thể trở thành người anh hùng giữa đời thường bằng nhiều hành động mang tính đóng góp tích cực cho xã hội. Nhưng trước tiên chúng ta phải nhận thức được rằng, hướng tới việc trở thành người anh hùng giữa đời thường không phải vì mục đích danh lợi cho cá nhân. Bởi điều đó đã làm mất đi ý nghĩa tốt đẹp của hai từ "anh hùng", mà quan trọng nhất là mỗi hành động của ta đều vì mục đích cải thiện và đóng góp cho xã hội, cho cộng đồng, đồng thời xây dựng phát triển bản thân ngày một tốt đẹp hơn. Là học sinh trước tiên mỗi chúng ta cần làm tốt bổn phận học tập của mình, tích cực rèn luyện tư cách đạo đức, sống nhân hậu, lương thiện, sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh bằng khả năng của mình và bằng tấm lòng tự nguyện. Như vậy bản thân chúng ta đã trở thành một "anh hùng" nhỏ giữa cuộc sống đời thường, không chỉ là anh hùng trong mắt người khác mà còn trở thành anh hùng trong tâm hồn chính chúng ta. Bởi mỗi một hành động có ích nó sẽ giúp ta trở nên tự hào, phấn chấn, trở thành động lực khiến chúng ta muốn cho đi nhiều hơn, muốn cống hiến nhiều hơn. Đó là thành tựu trong phương diện tâm hồn và rất cần thiết trong cuộc đời của mỗi con người, bởi lẽ được sống có ích, sống có ý nghĩa, có cống hiến thì mới thực sự là một cuộc đời tốt đẹp mà mọi cá nhân đều nên hướng tới.
Anh hùng không chỉ nằm trong sách vở, trong lịch sử, trong truyền thuyết, cũng không phải là một hình tượng để mọi người chỉ mãi ao ước và tự cảm thấy mình thật bé nhỏ. Trái lại trong đời sống hiện nay, chính chúng ta cũng có thể trở thành anh hùng, khi có những hành động, đóng góp tích cực trong xã hội, vấn đề là bản thân các bạn có lựa chọn hành động để trở thành anh hùng giữa đời thường hay không mà thôi.
Bài văn số 2
Đoạn trích đã khiến người đọc băn khoăn mãi về những hành động nhỏ làm nên anh hùng giữa đời thường. Ở đây ta nhận thấy sự đối lập giữa " hành động nhỏ" và " người anh hùng". Bởi người ta cứ mải mê đi tìm một hình tượng người anh hùng kì vĩ, lớn lao mà chẳng hay rằng có " những anh hùng giữa đời thường". Đó là những cá nhân luôn sống và cống hiến hết mình để mang đến những giá trị tích cực cho cộng đồng. Và " hành động nhỏ" thôi, những việc làm nhỏ, bình dị trong cuộc sống hàng ngày là thứ kiến tạo nên người anh hùng giữa thời bình ấy. Vậy tại sao " những hành động nhỏ làm nên người anh hùng giữa đời thường"? Bởi lẽ đôi khi cái đẹp, cái tốt không nhất thiết phải là những cái lớn lao, kì vĩ. Những việc làm, những hành động tuy nhỏ nhưng mang đến giá trị to lớn cho cộng đồng. Thậm chí đó chỉ là ý thức của con người, có thể kể đến như ý thức tự giác hay " ở nhà" trong phòng chống dịch bệnh hiện nay. Hơn nữa, cá nhân thực hiện hành động nhỏ cống hiến, có ích cho cộng đồng sẽ trở thành những người anh hùng giữa cuộc sống đời thường. Một hành động nhỏ của 1 người, có thể tạo ra sức lan tỏa mạnh mẽ tạo thành 1 làn sóng vô cùng lớn lao để tạo nên những điều tốt đẹp. Như thế mỗi cá nhân đã trở thành những vị anh hùng chính nghĩa. Không cần phải cao sang hay hô hào, mỗi người chỉ cần thực hiện đúng nhiệm vụ, nghĩa vụ của mình, đã góp 1 phần rất lớn vào công cuộc xây dựng đất nước phồn vinh. Người anh hùng giữ đời thường chẳng đâu xa chính là hiệp sĩ đường phố, những chiến sĩ phục vụ nhân dân tỏng khu cách li, những hành động nhỏ bé như ý thức đeo khẩu trang, hạn chế ra khỏi nhà, khuyên góp lương thực,… Anh hùng ấy không chỉ là những người trẻ khỏe, mà còn có cả các em nhỏ đã quyên góp số tiền tiết kiệm của mình, những cụ già mang lương thực đến tận nơi cho cơ sở cách li,,, và rất nhiều hành động khác nữa. Như vậy làm nên anh hùng giữa đời thường chẳng hề khó khăn chút nào, quan trọng là mỗi người nhận thức được ý nghĩa từ mỗi hành động của bản thân.
Bài văn số 3
Đất nước Việt Nam đi qua biết bao đau thương, mất mát, biết bao nhiêu người đã đánh đổi sự sống, tuổi thanh xuân của mình để giành lấy độc lập cho dân tộc. Họ là những người anh hùng. Ngày nay, đất nước đã hoà bình, thế nhưng vẫn còn nhiều lắm những người anh hùng trong thời kì đổi mới. Họ xuất sắc ở nhiều ngành nghề, lĩnh vực khác nhau thế nhưng đều có công sức to lớn trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Thời xa xưa, người anh hùng có thể là người “Đi đường thấy nỗi bất bình mà tha” hay trong thời kì chiến tranh, kháng chiến chống quân xâm lược, anh hùng là những người “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh” thì trong thời đại ngày nay, người anh hùng là những người sẵn sàng tay không lao lên đuổi theo tên cướp có vũ khí, là người sẵn sàng đứng lên tố cáo những biểu hiện sai trái của lãnh đạo, là người sẵn sàng chia sẻ cho những người nghèo khổ hơn mình miếng cơm, manh áo…
Những hành động của họ dù nhỏ hay lớn đều là vì cộng đồng, vì cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn. Quan niệm về người anh hùng xưa và nay có thể khác nhau thế nhưng dù ờ bất kì thời đại nào, người anh hùng cũng luôn sống mãi trong lòng những người yêu thương họ.
“Vinh quang Việt Nam” là một chương trình được tổ chức hàng năm nhằm tôn vinh các tập thể, cá nhân anh hùng, những gương điển hình tiên tiến, những nhân tố mới trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Qua 5 năm, “Vinh quang Việt Nam” đã trở thành một thương hiệu, một niềm tự hào của người Việt Nam nói chung, góp phần tạo nên không khí phấn khởi, niềm lạc quan tin tưởng vào vận hội phát triển mới của đất nước. Việt Nam có nhiều những anh hùng trong thời kì đổi mới. Đồng chí Võ Văn Kiệt – một trong những lãnh đạo hàng đầu đi tiên phong trên con đường đổi mới đất nước đã từng quan niệm: “Đổi mới không phải là xóa bỏ hoàn toàn cái cũ hay từ bỏ chủ nghĩa xã hội mà là nhận thức lại một cách đúng đắn hơn về một chủ nghĩa xã hội nhân bản hoàn thiện, với lí tưởng phục vụ con người, vì con người ”. “Vinh quang Việt Nam” lần thứ 10 đã cho ta thấy rõ được chân dung của những người anh hùng thời kì đổi mới – họ có những nỗi vất vả, khó khăn nhưng sự dũng cảm, quyết tâm vươn lên trong cuộc sống, đóng góp cho bản thân và cộng đồng thì thật đáng khâm phục.
Bài văn số 4
Sự sống đang vỗ nhịp không ngớt vào từng cuộc đời. Đôi khi nó lăn tăn âu yếm, đôi khi nó cuồn cuộn như muốn nghiền nát tất cả. Chính những lúc ấy, khi mà cuộc sống trở nên không chịu được nữa, khi mà phong ba bão táp điên cuồng kiêu hãnh với tất cả thì cũng chính là khi người ta cần đến một sức mạnh tột đỉnh, một ý thức chịu đựng cao.
Đối với chúng ta, quãng đời mà ta đã tô lên nó màu xanh ước mơ và màu đỏ khát vọng, quãng đời ta vùng lên mãnh liệt nhất để chống chọi với bão táp, đó chính là những chuỗi ngày ở tuổi thanh xuân, và nhất là đối với nam nhi, lớp người có thể làm nên “mùa xuân của dân tộc” thì sự hi sinh của họ mới thật sự là một ý thức của anh hùng tuyệt vời:
Làm trai cho đáng nên trai
Xuống Đông, Đông tĩnh, lên Đoài, Đoài yên.
Bắt nguồn từ câu ca dao của dân tộc, sau này Nguyễn Công Trứ cũng từng quan niệm một cách khá phóng khoáng trong bài “Chí anh hùng” về người nam nhi:
Vòng trời đất dọc ngang, ngang dọc
Nợ tang bồng vay trả, trả vay
Chí làm trai nam bắc đông tây
Cho phí sức vẫy vùng trong bốn bể…
Giờ đây không phải là lúc ta ngồi bên nhau để viết dăm ba câu về nội dung và quan niệm đối với ý chí của người thanh niên. Nhưng rõ ràng không ai phủ nhận rằng muốn làm nên “mùa xuân” trên đất nước này, muốn vực dậy cả một thế hệ thanh niên đã im lìm sau mười mấy năm giải phóng, thì việc đầu tiên đó là phải xác định lại vị trí của người thanh niên, làm sáng tỏ giá trị của quãng đời tuổi trẻ mà ai cũng từng trải qua.
Trước hết, chí anh hùng của tuổi trẻ trong hai câu ca dao đã được khẳng định rõ ràng. Làm trai phải biết và hiểu đúng đắn sức mạnh của giới tính. Tuổi trẻ ở đâu thì phải yên tĩnh ở đó. Tuổi trẻ ở đâu phải gieo được mầm hạnh phúc và bình yên ở đó. Đây là một quan niệm đúng đắn và sâu sắc. Không nói đến ý thức hệ của giai đoạn phát sinh câu ca dao, ta thấy cái nhìn của người xưa mang tính xã hội cao. Rõ ràng, người thanh niên bao giờ cũng là trụ cột từ trong gia đình đến ngoài xã hội. Một cụ già, một chị phụ nữ yếu ớt không thể vững vàng đứng mũi chịu sào như một người thanh niên. Sự phát triển sinh lí bình thường của người nam giới cũng đã nói lên điều đó. Như vậy, từ thực tiễn để đi đến nhận xét, tổng kết ngắn gọn, ông bà ta đã khẳng định phần nào tầm vóc giá trị của người con trai, đồng thời nêu được một quan niệm rõ rệt về chí anh hùng của người quân tử.
Nhưng phải đến Nguyễn Công Trứ thì quan niệm ấy được khắc họa rõ hơn và mang ít nhiều sắc thái quan điểm Nho học: “Nợ tang bồng vay trả, trả vay”. Nguyễn Công Trứ đã biến cái nhìn bao quát của người xưa thành một ý thức về chí anh hùng của người quân tử. Đối với ông, người con trai phải tung hoành giữa đất trời, nghĩa là mở rộng lên cả vũ trụ, bao trùm lên hết cuộc sống. Người con trai phải biết xoay đất chuyển trời, vùng vẫy khắp nam bắc đông tây, đem hết sức lực để cải tạo và xây dựng cuộc sống, Cởi bỏ những quan niệm khắt khe của lốt Nho học, ngoại trừ khả năng riêng của giới tính, thì ý thức về nhiệm vụ của người thanh niên trong mấy câu thơ của Nguyễn Công Trứ thật tuyệt vời. Chưa bao giờ hình ảnh người thanh niên được nhân lên tầm cao đối với thời đại đẹp đẽ đến thế! Thanh niên lúc này không thể “chết già ở xó cửa” được, Thanh niên chỉ có một con đường, đó là dùng sức lực và trí tuệ để tái tạo cuộc sống. Từ thực tế, ta có thể thấy lời của nhà thơ là đúng đắn. Nguyễn Công Trứ, ở cuộc đời bên ngoài, cũng là một nhân tố tích cực trong những năm tuổi trẻ. Ông làm quan vào năm trên bốn mươi tuổi, nhưng cả tuổi trẻ, ông đã hiến dâng trọn vẹn sức lực và trái tim cho công cuộc xây dựng đất nước. Và ở thời đại hôm nay, có ai quên được người thanh niên ra đi tìm đường cứu nước khi mới hai mươi mốt tuổi với hai bàn tay trắng: anh Ba, người làm bếp trên tàu năm xưa ấy cũng là Bác Hồ kính yêu của chúng ta. Phải! Bác đấy! Người đã đem cả tuổi thanh xuân của mình đổi lấy mùa xuân cho dân tộc. Rõ ràng, ngay cả trong cuộc sống thực tại, quan niệm của Nguyễn Công Trứ cũng đúng đắn vô cùng.
Nhưng không phải chỉ có riêng cuộc sống bên ngoài chấp nhận cái quan niệm ấy mà cả tấm gương văn học cũng công nhận. Cái gì đã làm ta yêu mến Paven? Bởi tầm vóc tư tưởng lớn lao ư? Hay chính bởi một ngọn lửa tuổi trẻ luôn luôn nồng cháy: “Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và đớn hèn của mình, để đến khi nhắm mắt xuôi tay, ta có thể nói rằng: tất cả đời ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người” (Nhi-cô-lai Ô-xtơ-rôp-xki). Quan niệm về cuộc sống và ý thức vươn lên đấu tranh với những giông tố của cuộc đời, theo nhà văn Ô-xtơ-rôp-xki có gì là khác với cái thú vẫy vùng ngang dọc của Nguyễn Công Trứ? Không! Ở một khía cạnh nào đó, hai tư tưởng này vẫn gặp được nhau. Sự gặp nhau trong tư tưởng của họ là điều mà chúng ta cần suy nghĩ.
Trở lại với câu ca dao từ ngàn xưa để đi đến cái nhìn của Nguyễn Công Trứ, ta có thể khẳng định yếu tố đúng đắn trong những câu thơ là những quan niệm ấy. Tất nhiên ta phải loại trừ khả năng hơi lệch về người con trai trong quan điểm Nho học vì ta đang nói tới chí anh hùng của tuổi trẻ biểu hiện trong ý thơ.
Quăng mình vào mặt biển mênh mông của thực tại, mỗi chúng ta có lẽ bất giác giật mình. Đã lâu lắm rồi, ta chẳng còn thấy những sự bùng lên mạnh mẽ trong bầu nhiệt huyết của thanh niên nữa. Hình ảnh những cô gái chàng trai bên đèo mây, trên tầng núi đá không còn là sự thường xuyên nữa. Mà cuộc sống thì bao giờ cũng đi lên phía trước, ở thời đại hôm nay, chí anh hùng của người thanh niên thật ra không mang trọn vẹn những quan niệm mà chúng ta vừa nói đến. Nhưng “chí anh hùng” của tuổi trẻ hôm nay vẫn xuất phát từ tinh thần ấy. Tất nhiên, giặc ngoại xâm giờ cũng chẳng còn để ta có thể dẹp yên hay “phí sức anh hùng trong bốn bể”, nhưng sự lạc hậu trì trệ còn nguy hiểm hơn nhiều. Người thanh niên hôm nay anh hùng, đó không phải chỉ là cầm cây súng bảo vệ Tổ quốc mà còn là sự dũng cảm chiến đấu với những sai lệch của thực tế và của chính mình. Vì có chiến đấu với những cái sai trái thì mới có thể xác định được vị trí của mình trong cuộc sống, mới biết “mình là ai?”. Nhất là trong khoảnh khắc thời gian nóng bỏng của lúc này, khi con đường tiến lên xã hội chủ nghĩa đã đầy rẫy nhọc nhằn và chông gai, thì “chí anh hùng” của người thanh niên mới thực sự quan trọng.
Người thanh niên mới giờ đây phải xông ra để điều chỉnh cán cân công lý và bảo vệ công bằng xã hội. Cũng như Phan Bội Châu từng khuyên: “Ghé vai vào cựu giang sơn”. Cái “ghé vai” của người thanh niên phải thể hiện đầy đủ ý thức phục vụ và trách nhiệm của mình. Đó không phải là cái “ghé vai” thường tình mà phải mang sức nặng của cuộc sống, phải làm cho người thanh niên ấy đổ mồ hôi, “sôi trái tim” và bần bật một tình yêu quê hương mãnh liệt. Có như thế, người thanh niên mới thực sự là một “đấng anh hùng”. Và có như thế thì lớp trẻ ngày nay mới đuổi kịp đàn anh đi trước – lớp người đã từng một thời vẻ vang trong khói lửa chiến đấu.
Nói tóm lại, đi từ quan niệm của người xưa về người con trai, đến quan niệm của Nguyễn Công Trứ về chí anh hùng của người quân tử, ta có thể có một khái niệm tròn trịa về ý chí và sức mạnh chiến đấu của người con trai nói riêng, của tuổi trẻ nói chung. Và với khái niệm ấy, ta có thể hình thành một quan niệm đúng đắn về chí anh hùng của tuổi trẻ trong thời đại hôm nay. Một ngày chúng ta còn cất tiếng hát: “là thanh niên thế hệ Hồ Chí Minh” thì chúng ta còn phải chiến đấu, bằng tất cả sức lực tuổi thanh xuân, bằng trí tuệ của những con người đến độ tung hoành để xứng đáng với tấm áo choàng rực rỡ Hồ Chí Minh mà thanh niên ta đang mang; để đừng bao giờ hổ thẹn rằng: ta đã để tuổi trẻ đi qua thật vô ích. Riêng em, em nghĩ rằng cuộc sống tôi luyện cho con người ta ngày một dạn dày chính là khi đang ở tuổi thanh xuân. Em sẽ cố gắng vững vàng vươn lên để một ngày ở trên tầm cao của thời đại, em và tất cả lớp thanh niên hôm nay sẽ tự hào mà nói rằng: “Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”.
Bải văn số 5
Đoạn trích trên đã khiến người đọc băn khoăn mãi về những hành động nhỏ làm nên anh hùng giữa đời thường. Ở đây ta nhận thấy sự đối lập giữa "hành động nhỏ" và "người anh hùng". Bởi người ta cứ mải mê đi tìm một hình tượng người anh hùng kì vĩ, lớn lao mà chẳng hay rằng có "những anh hùng giữa đời thường". Đó là những cá nhân luôn sống và cống hiến hết mình để mang đến những giá trị tích cực cho cộng đồng. Và "hành động nhỏ" thôi, những việc làm nhỏ, bình dị trong cuộc sống hàng ngày là thứ kiến tạo nên người anh hùng giữa thời bình ấy. Vậy tại sao "những hành động nhỏ làm nên người anh hùng giữa đời thường"? Bởi lẽ đôi khi cái đẹp, cái tốt không nhất thiết phải là những cái lớn lao, kì vĩ. Những việc làm, những hành động tuy nhỏ nhưng mang đến giá trị to lớn cho cộng đồng. Thậm chí đó chỉ là ý thức của con người, có thể kể đến như ý thức tự giác hay "ở nhà" trong phòng chống dịch bệnh hiện nay. Hơn nữa, cá nhân thực hiện hành động nhỏ cống hiến, có ích cho cộng đồng sẽ trở thành những người anh hùng giữa cuộc sống đời thường. Một hành động nhỏ của 1 người, có thể tạo ra sức lan tỏa mạnh mẽ tạo thành 1 làn sóng vô cùng lớn lao để tạo nên những điều tốt đẹp. Như thế mỗi cá nhân đã trở thành những vị anh hùng chính nghĩa. Không cần phải cao sang hay hô hào, mỗi người chỉ cần thực hiện đúng nhiệm vụ, nghĩa vụ của mình, đã góp 1 phần rất lớn vào công cuộc xây dựng đất nước phồn vinh. Người anh hùng giữ đời thường chẳng đâu xa chính là hiệp sĩ đường phố, những chiến sĩ phục vụ nhân dân tỏng khu cách li, những hành động nhỏ bé như ý thức đeo khẩu trang, hạn chế ra khỏi nhà, khuyên góp lương thực,… Anh hùng ấy không chỉ là những người trẻ khỏe, mà còn có cả các em nhỏ đã quyên góp số tiền tiết kiệm của mình, những cụ già mang lương thực đến tận nơi cho cơ sở cách li… và rất nhiều hành động khác nữa. Như vậy làm nên anh hùng giữa đời thường chẳng hề khó khăn chút nào, quan trọng là mỗi người nhận thức được ý nghĩa từ mỗi hành động của bản thân.
4. Nghị luận xã hội về những hành động nhỏ làm nên người anh hùng giữa đời thường mẫu 2
Ai trong chúng ta cũng có từng đắm chìm trong những câu chuyện cổ tích có những chàng hoàng tử, những người anh hùng "đầu đội trời chân đạp đất". Những tưởng họ chỉ có trong câu chuyện mà thôi nhưng nay chúng ta sẽ bắt gặp họ ngay ngoài đời thường. Họ không phải là những điều gì to lớn mà chỉ với những hành động nhỏ làm nên người anh hùng giữa đời thường. Hành động nhỏ là gì? Hành động nhỏ chính là những hành động bình dị, nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày. Còn "những người anh hùng giữa đời thường" chính là những cá nhân luôn luôn sống và cống hiến hết mình cho cuộc sống, cho sự tươi đẹp của cộng đồng. Trước đây, ta luôn có một ý niệm rằng những điều to lớn vĩ đại mới tạo nên những người anh hùng. Nhưng không cái đẹp, cái tốt vẫn được nảy nở từ hành động nhỏ có ý nghĩa góp phần xây dựng và bảo vệ cộng đồng, bảo vệ xã hội. Nó còn tạo động lực cho xã hội phát triển và ngày càng lớn mạnh. Có những cá nhân họ luôn thực hiện hành động nhỏ, cống hiến cho xã hội, có ích cho xã hội mà không cần sự đền đáp họ chính là những người anh hùng giữa đời thường trong lòng chúng ta. Hơn bao giờ hết, trong đại dịch Covid-19 chúng ta đã thấy được nhiều anh hùng giữa đời thường. Họ là những người bác sĩ tuyến đầu thầm lặng làm việc để ngăn cho dịch bệnh không bùng phát nghiêm trọng hơn. Hay đó những những chiến sĩ công an, bộ đội trong những khu cách ly tập trung, nhìn những hình ảnh đó khiến cho những người dân như chúng ta thấy ấm lòng. Anh hùng giữa đời thường còn là những người có lòng hảo tâm quyên góp lương thực, khẩu trang, trang thiết bị y tế,…Không chỉ trong đại dịch này mới có người anh hùng mà trong công cuộc phòng chống tội phạm có nhiều nhóm hiệp sĩ đường phố đã giúp đỡ nhân dân, giúp đỡ nhà nước chống lại những kẻ tội phạm. Họ không ngại hi sinh tính mạng chỉ mong muốn cống hiến một điều gì đó cho cộng đồng. Là thanh niên, là những chủ nhân tương lai của đất nước thì chúng ta cần có những hành động để giúp đỡ cộng động và xã hội. Trước tiên, ngay hiện nay đó là "chống dịch như chống giặc" "hãy ở nhà", sau đó là tập trung học hành để "đưa đất nước sánh vai với các cường quốc năm châu" như điều Bác Hồ đã dặn chúng ta.