5 bài nghị luận dối trá

Bài văn số 1 Chắc nhiều bạn trẻ không xa lạ với cậu bé người gỗ Pinochio, nét đặc biệt nhất ở chú là cứ mỗi khi nói dối thì mũi của chú lại dài …

Bài văn số 1

Chắc nhiều bạn trẻ không xa lạ với cậu bé người gỗ Pinochio, nét đặc biệt nhất ở chú là cứ mỗi khi nói dối thì mũi của chú lại dài ra một chút. Câu chuyện là một lời khuyên nhẹ nhàng, các bé thiếu nhi không nên nói dối. Thế nhưng trong thế giới người lớn thì từ lâu thói dối trá đã hoành hành và gây nhiều tác hại ghê gớm. Ý kiến “Thói dối trá là biểu hiện của sự suy thoái về đạo đức trong đời sống xã hội” gợi cho ta nhiều suy nghĩ về một thói xấu đã trở thành hiện tượng xã hội này.

 

Thói dối trá là lối sống không trung thực nhằm mục đích vụ lợi; suy thoái về đạo đức là sự tha hóa, làm mất dần đi những chuẩn mực đạo đức. Ý kiến trên nêu lên tác hại của thói dối trá đối với con người và xã hội.

 

Thói dối trá đang tồn tại ở con người trong nhiều lĩnh vực đời sống. Gần gũi nhất là trong lĩnh vực học tập, nhiều học sinh vẫn còn quay cóp trong những lần kiểm tra hay trong các cuộc thi. Ở trường đại học thì nhiều sinh viên “đạo văn” luận văn, luận án của người khác khi làm khóa luận tốt nghiệp. Trong lĩnh vực xây dựng thì các công trình bị rút ruột, dẫn đến không đảm bảo chất lượng, gây hại đến dân sinh. Trong thể thao thì nhiều vận động viên sử dụng doping để nâng cao thành tích. Trong các lĩnh vực xã hội khác thì việc “báo cáo láo” đã trở thành một hiện tượng phổ biến, bình thường đến nối người dối trá thì không tự ý thức còn người tiếp nhận thì không chút ngạc nhiên. Khi thói dối trá không chỉ tồn tại ở một vài cá nhân mà lan rộng ra cả cộng đồng thì quả là một biểu hiện minh xác của sự suy thoái về đạo đức. Ý kiến trên đã nhận định đúng đắn về vấn đề này.

 

Thói dối trá có tác hại ghê gớm đến như vậy. Một xã hội suy thoái đến tận cùng đạo đức chính là một xã hội buông xuôi, thỏa hiệp để cho thói dối trá lên ngôi. Nếu bây giờ mỗi người không cố gắng tu dưỡng để chống lại thói dối trá thì sẽ không còn kịp nữa. Hãy cùng đồng lòng sống trung thực để đẩy lùi thói dối trá.

Bài văn số 2

Có ai đã từng nói rằng: “Sự thật là không tầm thường cho dù có phải đập vỡ thần tượng trong lòng người”. Còn Albert Camus lại cho rằng: “Người nào không biết đến những lời nói dối đẹp đẽ thì không biết đến sự thật đích thực”. Những ý kiến trên đã đem đến cho chúng ta những suy tư về sự thật và giả dối trong cuộc đời.

 

“Sự thật” là những điều có thật trong thực tế cuộc sống. Khi nói rằng “sự thật không tầm thường” là muốn khẳng định vai trò to lớn của sự thật trong cuộc sống. Còn hai chữ “thần tượng”, nếu xét về nghĩa đen có nghĩa là một pho tượng của thần thánh, nếu xét về nghĩa bóng là để ám chỉ những nhân vật được ngưỡng mộ và tôn sùng vượt qua mức bình thường thậm chí tới mức được xem như là thần thánh. Như vậy, ý kiến đấu tiên muốn nói về tầm quan trọng của sự thật. Đó là cho dù có phũ phàng xót xa đến đâu nhưng việc nói ra sự thật là cần thiết. “Nói dối” là nói sai, nói không đúng với thực tế cuộc sống. Nếu một lời nói dối dùng để che đậy một dã tâm muốn lừa lọc hay lấp liếm lỗi lầm mà con người đã gây ra thì đó là một lời nói dối sai trái mà cả nhân loại đều lên án. Còn “những lời nói dối đẹp đẽ” lại được xuất phát từ thiện tâm, muốn người nghe được an tâm được yên lành và được hạnh phúc. Căn cốt của lời nói dối này là xuất phát từ chữ tâm và chữ tình. Ý kiến thứ hai khẳng định: “Người nào không biết đến những lời nói dối đẹp đẽ thì sẽ không biết đến sự thật đích thực” là muốn nhắc nhở con người chỉ nói dối khi bảo vệ người ta yêu thương bởi sự thật đích thực đằng sau đó là cả một tấm lòng yêu thương bao dung độ lượng.

 

Người Trung Hoa có câu: “Trung ngôn nghịch nhĩ” (lời nói thật tuy rằng khó nghe nhưng vẫn dễ chịu hơn lời nói ngọt ngào man trá). Con người ta nên sống thật với chính mình vì con người là một thể thống nhất giữa thể xác và tinh thần. Nếu không sống thật với chính mình, con người sẽ gây ra những đau khổ tai họa cho gia đình và những người xung quanh, đặc biệt là cho chính bản thân. Nếu cứ mãi mang một bộ mặt giả tạo, con người cũng không thể sống tốt và như thế không thể đem đến hạnh phúc cho những người xung quanh. “Sự thật là không tầm thường cho dù có phải đập vỡ thần tượng trong lòng người” bởi mọi mối quan hệ cá nhân, gia đình hay xã hội đều được xây dựng trên nguyên tắc sự chân thành và trung thực mới có thể duy trì tốt đẹp. Chỉ khi ấy, con người mới có thể sống thanh thản và ung dung. Sự thật ấy dù cho phải “đập vỡ đi thần tượng trong lòng” tức là phải bỏ những gì lung linh, tốt đẹp nhất thì con người vẫn cần biết đến sự thật hơn là giả dối. Chỉ có như vậy, lòng tin mới trọn vẹn.

 

Một nhà kinh doanh trung thực sẽ được khách hàng tin dùng sản phẩm. Một nhân viên nếu sống thật với chính mình sẽ được đồng nghiệp tin yêu, cấp trên tin tưởng và công việc thăng tiến. Một học sinh nếu trung thực trong học tập sẽ được bạn bè khâm phục, thầy cô tin tưởng. Bên cạnh đó có những lời nói thật không mấy tốt đẹp. Những lời nói lỗ mãng và vô tâm, những lời nói làm tắt đi niềm hy vọng của người khác liệu có phải là lời nói thật mang giá trị tốt đẹp?

 

Nhưng có những lời nói dối lại mang một giá trị thật tốt đẹp. Đó là khi lời nói dối ấy không gây hại cho người khác mà ngược lại còn đem đến sự an bình cho người nghe. Một bác sĩ điều trị ung thư. Khi biết bệnh nhân của mình không sống được bao lâu nhưng không nói thẳng với họ là: “Ông không còn hy vọng gì nữa” hay “Ông sắp chết”. Vị bác sĩ ấy chọn cách nói dối người bệnh để họ có niềm tin chống chọi với bệnh tật: “Cơ hội chữa khỏi là rất cao”. Câu chuyện về người cha nọ chưa bao giờ nói dối bất kỳ ai. Nhưng khi đứa con trai nhỏ hỏi ông: “Có ông già noel thật không?”, người cha đã trả lời: “Tất nhiên là có rồi”. Lời nói dối ấy xuất phát từ mong muốn đem đến niềm vui cho đứa con của mình. Nói dối đôi khi không hẳn là xấu. Đó là khi người ta nói dối để làm cho lòng người thêm tin yêu, hạnh phúc hơn. Tuy vậy, chúng ta cũng nên hạn chế nói dối bởi xét đến cùng cội nguồn của cái đẹp vẫn là sự thật. Hơn nữa, nếu đã nói dối một lần thì có thể nói dối nhiều lần tiếp theo. Lời nói dối này chồng lên lời nói dối khác sẽ khiến niềm tin dành cho chúng ta bị mất đi.

 

Có thể thấy, trung thực chính là những đức tính hàng đầu ai cũng cần phải có. Mỗi người nên nhận thức được rằng để nói ra sự thật vốn không dễ dàng nhưng nó là điều cần thiết. Đôi khi trong cuộc sống, những lời thiện chí cũng đem lại ý nghĩa tốt đẹp cho những người chúng ta yêu thương. Khi còn là một học sinh, chúng tôi vẫn luôn ý thức rèn luyện đức tính trung thực trong học tập, nhất là trong thi cử (không quay cóp, chép bài bạn) và trong cuộc sống. Từ đó, mỗi học sinh sẽ trở thành những tấm gương tốt.

 

Hai ý kiến trên đều là những gợi ý đúng đắn để chúng ta lựa chọn một cách sống tốt đẹp. Ngay từ bây giờ, mỗi người cần xây dựng cách sống thật với bản thân với bạn bè, gia đình và những người xung quanh để không còn những lời nói dối.

Bài văn số 3

Chúng ta có lẽ ai cũng từng nghe tới câu chuyện của một chú bé chăn cừu vì muốn trêu chọc mọi người nên đã nói dối rằng có sói. Sau nhiều lần như vậy thì mọi người bắt đầu không còn tin tưởng chú nữa. Điều đó đã dần tới hậu quả đáng buồn là khi có bầy sói thật tới thì không còn ai tin vào những tiếng kêu giúp của chú nữa. Trong cuộc sống của chúng ta hiện nay, có một vấn nạ đang trở nên cấp bách hơn bao giờ hết đó chính là vấn đề về sự trung thực. Con người ngày càng trở nên thay đổi và không còn giữa được cho mình những đức tính trung thực nữa. Mọi người rất dễ dàng để nói dối về chính bản thân mình. Và những điều đó đã khiến cho chúng ta gặp rất nhiều những khó khăn, có ảnh hưởng tiêu cực tới cuộc sống của mỗi người.

Nói dối là một thói quen rất xấu và cũng là căn bệnh chung của xã hội ngày hôm nay. Nói dối chính là một hành động không trung thực, khiến cho người khác hiểu lầm về những lời nói của mình.. Những hành vi ấy có khả năng khiến cho những người mà mình quen biết sẽ không còn tin mình nữa nếu như họ biết chúng ta nói dối họ nhiều lần. Nếu như nói dối nhiều lần thì chính những người có thói quen xấu như vậy sẽ phải sống trong chính những câu chuyện của họ và điều đó sẽ khiến cho bản thân họ không còn có được những thanh thản ở trong tâm hồn nữa mà sẽ khiến cho đạo đức của họ bị đi xuống, Thậm chí có những khi chính họ sẽ mắc phải căn bệnh tự huyễn hoặc chính bản thân mình rằng họ chính là những con người tài giỏi hoặc tự coi những gì mà họ nói là đúng. Đó là một điều vo cùng nguy hiểm trong xã hội hiện nay.

Tóm lại, nói dối là một trong những thói quen xấu mà có nhiều tác hại tới con người và sự phát triển của đất nước nhất. Chỉ khi chúng ta luyện tâp cho mình được những thói quen tốt với những cố gắng khắc phục điểm yếu của mình thì chúng ta mới nắm trong tay được những người bạn đích thực ở bên cạnh của mình và được làm việc trong môi trường công bằng, văn minh.

Bài văn số 4

Nói dối dường như đã trở thành một hiện tượng quá quen thuộc và phổ biến trong đời sống hàng ngày. Đây là một thói quen không tốt của con người mà chúng ta cần loại bỏ ngay để đưa xã hội này ngày càng phát triển văn minh và hiện đại.

 

Nói dối là nói những lời không chân thật, sai lệch với sự thật đối khi trái hẳn với thực tế một cách vô tình hoặc cố ý. Thực tế cuộc sống, ta đã gặp nhiều trường hợp con người nói dối có chủ đích, đó là lời bác sĩ nói dối bệnh nhân ung thư về bệnh tình của anh ta, rằng bệnh của anh không đáng lo ngại và anh hãy lạc quan lên, sắp được ra viện rồi… Ở đây, lời nói dối nhằm mục đích giúp người bệnh có tâm lí thoải mái hơn khi chữa bệnh, không căng thẳng, lo lắng, tránh ảnh hưởng đến việc điều trị. Lại có những lời nói dối thể hiện tình yêu thương và sự vị tha, đó là lời của người mẹ nghèo, đói đến xơ xác nhưng vẫn cố gắng chịu đựng mỉm cười nói với những đứa con "Mẹ ăn no rồi!" để nhường cho con phần cơm còn lại. Những lời nói dối này không nhằm mục đích xấu mà đây chỉ là một phương pháp làm giảm đi gánh nặng tâm lí cho người nghe mà thôi.

 

Trái lại, có nhiều lời nói dối nhằm mục đích không tốt: Một cậu bé nói dối cha mẹ bỏ học đi chơi; học sinh vì mải chơi chưa làm bài tập hay học bài cũ, liền nói dối bị quên vở; một cô bé xin tiền mẹ nói dối là đi học thêm nhưng thực chất là lấy tiền đi xem phim;… còn muôn vàn những kiểu nói dối khác nhau nữa mà chúng ta không thể kể xiết. Trong những trường hợp này, người nói dối nhằm mục đích che đậy tội lỗi và đều mang ý xấu. Bên cạnh đó, có những lời nói dối còn trắng trợn và đáng sợ hơn nhằm đổi trắng thay đen, nhằm hãm hại và đẩy người khác vào bước đường cùng. Việc nói dối nhiều lần sẽ thành thói xấu khó bỏ, khiến con người "tặc lưỡi" cho qua, lâu dần sẽ trở thành "căn bệnh" khó chữa và gây ra những hậu quả vô cùng nghiêm trọng, có hại cho bản thân và ảnh hưởng xấu đến người khác.

 

Vậy tại sao nói dối có hại cho bản thân? Trước hết, có thể thấy nói dối để che giấu những điều sai trái, lỗi lầm có thể giúp con người thoát khỏi những tình huống bất lợi tức thời nhưng về lâu dài sẽ trở thành thói xấu, mang hại cho bản thân người nói dối. Người xưa có câu "Cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra" ý chỉ dù có che đậy kĩ càng bằng những lời nói dối hoàn hảo đến đâu, sẽ có một ngày sự thật sẽ được phơi bày ra và khi đó người nói dối sẽ là người đầu tiên phải gánh chịu hậu quả nặng nề nhất. Bản thân người đó sẽ không nhận được sự tin tưởng và tôn trọng của những người xung quanh và khi gặp bất kì khó khăn nào trong học tập hay trong công việc và cuộc sống nói chung, cũng sẽ không nhận được bất kì sự giúp đỡ hay hỗ trợ nào từ người khác. Dần dần, bạn sẽ bị tách biệt, bị cô lập khỏi thế giới và thật bất hạnh cho những người nào gặp phải trường hợp như vậy. Không chỉ có vậy, một khi ta đã làm sai chuyện gì, ta vẫn không thể thoát khỏi cảm giác tội lỗi, dằn vặt, day dứt lương tâm, tâm lí sẽ luôn hoảng loạn và không yên ổn. Liệu chúng ta có thể yên tâm sống một cuộc sống lúc nào cũng trong trạng thái nơm nớp lo sợ hay không?

 

Đối với những lời nói dối mang tính chất trêu chọc, nhằm thỏa mãn thú vui nào đó của bản thân mình cũng thật sự nguy hiểm. Chắc hẳn bạn vẫn còn nhớ câu chuyện Cậu bé chăn cừu, cậu bé đột nhiên nảy ra ý muốn trêu chọc các bác nông dân nên hai lần nói dối có sói đến ăn cừu của mình khiến cho mọi người đang bận rộn làm các công việc của mình vội vàng chạy đến giúp cậu đuổi sói. Chứng kiến cảnh các bác nông dân như vậy, cậu ta thích chí ôm bụng cười nhưng khi đến lần thứ ba, khi sói đến thật, cậu bé gào khản cổ nhưng chẳng có một ai tin và đến cứu vì họ đã mất niềm tin ở cậu. Và hậu quả là sói đã ăn thịt hết đàn cừu của cậu và từ đó trở đi, cậu bé không bao giờ được mọi người tin tưởng nữa. Qua câu chuyện này, người xưa muốn khuyên răn chúng ta, bất kể là chuyện gì cũng không được nói sai sự thật bởi một lần nói dối sẽ làm người khác không tin tưởng bạn nữa, và về sau nếu có nói thật, mọi người cũng sẽ luôn nghi ngờ bạn.

 

Hầu hết, những lời nói dối đều mang lại những hậu quả vô cùng nghiêm trọng và đều là những lời nói dối có hại cho bản thân cũng như những người xung quanh. Nếu vậy, chúng ta cần làm gì để bản thân không nói dối? Trước hết, chúng ta cần tự mình nhận thức rõ ràng về tác hại của việc nói dối cũng như hậu quả xấu mà nó mang lại. Bên cạnh đó, rèn luyện cho mình đức tính trung thực, ngay thẳng, thật thà, không nói sai sự thật, đặc biệt là không dựng chuyện, bịa chuyện để nói xấu hay bôi nhọ người khác. Tuy nhiên, bên cạnh đó chúng ta cũng cần sáng suốt, biết cân nhắc để nói năng hay ứng xử cho phù hợp với từng hoàn cảnh, từng trường hợp để có những ứng xử linh hoạt.

 

Như vậy, nói dối có hại cho bản thân là ý kiến vô cùng đúng đắn và nói dối còn có hại cho người khác nữa, bởi vậy chúng ta cần rèn luyện cho mình đức tính trung thực và cần lên án những lời nói hay hành vi dối trá để xây dựng cuộc sống tốt đẹp, văn minh hơn.

Bài văn số 5

Trung thực và thật thà luôn là một đức tính đẹp, đáng quý của mỗi con người. Tuy nhiên, trong một số trường hợp chúng ta vẫn nghe được những lời nói dối từ bản thân mình hoặc một người khác, nói dối có rất nhiều tác hại và hậu quả khôn lường từ những lời nói tưởng chừng như không gây hại. Chúng ta nói dối về rất nhiều vấn đề trong cuộc sống có thể là nói dối ba, mẹ về kết quả học tập đi xuống của mình. Nói dối với thầy, cô là mình đã hoàn thành bài tập đầy đủ nhưng thực chất là mình chưa làm, hoặc làm đối phó. Có rất nhiều vấn đề để cho chúng ta có thể nói dối. Vậy nguyên nhân nào dẫn đến sự nói dối ? Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến việc chúng ta phải nói dối, có thể kể đến như là do tính cách của chúng ta bị ảnh hưởng trong môi trường không tốt. Sống ở một nơi mà ở đó họ rất hay nói dối, hoặc chính ba, mẹ trong gia đình cũng hay nói dối hình thành một lối suy nghĩ không tốt cho chúng ta. Hay do chúng ta là một người nhút nhát, rụt rè hay lo sợ hoặc lười biếng trong một công việc nào đó, làm cho chúng ta phải tìm cách trốn tránh công việc đó. Hoặc chúng ta có thể nói đến chuyện ngụ ngôn ''Cậu bé chăn cừu'' chúng ta có thể thấy được vì sự buồn chán trong công việc chăn cừu của mình nên cậu ấy mới nghĩ ra ý định nói dối với mọi người để cảm thấy vui hơn. Và kết quả của việc nói dối của cậu bé là khi sói đến để ăn thịt cừu như lời nói dối ban đầu của cậu thì không còn một ai giúp đỡ cậu nữa, vì tất cả mọi người đều nghĩ là do cậu bé ấy lại nói dối lừa gạt mọi người. Có thể nói câu chuyện cho chúng ta thấy được những tác hại của việc nói dối, không trung thực để lại những hậu quả rất nặng nề, chỉ vì lời nói dối tưởng chừng như bình thường, vô hại nhưng đem lại rất nhiều phiền toái cho người khác. Biện pháp để khắc phục tình trạng này là chúng ta hãy thay đổi suy nghĩ nhận thức của mình, khi mình nói ra những gì thì hãy có trách nhiệm với lời nói đó. Gia đình và nhà trường hãy quan tâm, giáo dục nhận thúc đúng về những tác hại của việc nói dối. Tuy nhiên, trong một số trường hợp nói dối có thể có ích như bác sĩ nói dối với bệnh nhân bị ung thư giai đoạn cuối, bác sĩ có thể nói là bệnh đang ở mức độ bình thường thì bệnh nhân có thể an tâm tiếp tục điều trị. Nếu nói bệnh đang ở giai đoạn cuối thì bệnh nhân có thể buồn bã, tuyệt vọng và không muốn điều trị nữa. Nhưng nói cho cùng thì nói dối sẽ có nhiều tác hại hơn là lợi ích, cho nên chúng ta hãy luôn sống trung thực, thật thà sẽ tốt hơn. Là học sinh chúng ta cần phải rèn luyện cho bản thân mình một lối sống tốt, một nhân cách đẹp, nói không với những lời nói dối. Để chúng ta thực sự trở thành những người con ngoan trò giỏi, những người thực sự có ích trong xã hội.

Leave a Comment