Bài văn số 1
Học giả Trung Quốc – Lâm Ngữ Đường khi bàn về sống đẹp có nói: “Hạnh phúc của ta thuộc về cảm giác”. Mỗi người có một cảm giác về hạnh phúc khác nhau nhưng xét cho cùng đó là niềm hân hoan, vui sướng của tâm hồn. Ta thấy hạnh phúc ánh lên trong đôi mắt của người cha khi đứa con xa về thăm nhà. Hạnh phúc hiện hình trong nụ cười móm mém của người bà khi thấy đứa cháu đùa chơi vui vẻ. Hạnh phúc tuôn trào cùng giọt nước mắt của mẹ lần đầu tiên nghe con bập bẹ tiếng “mẹ” thiêng liêng. Một tiếng nói ríu rít của trẻ thơ, một tiếng nước reo sôi trong căn phòng ấm áp, ánh đèn vàng dịu dàng hắt qua khe cửa một chiều đông buốt giá cũng là những vang ngân nhẹ nhàng của bản nhạc hạnh phúc trong khúc giao hưởng cuộc đời…
Tôi nhớ có lần đã nghe thấy tiếng reo vui sướng và nét mặt rạng rỡ của một cậu bé khi ngắm bình minh trên biển. Niềm vui được nhìn thấy vẻ đẹp của hừng đông. Hạnh phúc đơn sơ của cậu bé gợi tôi nghĩ đến cảm giác hạnh phúc khi biết lắng nghe, cảm nhận những âm thanh, vẻ đẹp của cuộc sống… Có hạnh phúc lớn lao, kì vĩ mang tầm nhân loại. Có hạnh phúc lại giản dị, nhỏ nhoi như nốt nhạc trong veo, êm ái giữa ngàn vạn thanh âm của sự sống muôn màu.
Có thể với ai đó hạnh phúc là đạt được điều mình ao ước, với người khác là mọi chuyện suôn sẻ, dễ dàng. Nhưng dường như khi có được những điều ấy, con người ta vẫn không cảm thấy hạnh phúc trọn vẹn mà chỉ là phút thoảng qua, chợt đến, chợt đi. Hạnh phúc đâu phải là những gì hữu hình mà cân, đo, đong, đếm, hạnh phúc cũng không phải là thứ cảm giác được thỏa mãn mọi nhu cầu, càng không thể là sự chiếm đoạt, sở hữu. Hạnh phúc ở bên ta, trong ta, nếu ta biết bằng lòng với những gì mình có, những điều hiển hiện trong cuộc sống hàng ngày.
Hạnh phúc là quyền đáng được hưởng của con người, nó thuộc về nhân quyền. Đó là tại sao trên quốc hiệu Việt Nam, bên cạnh Độc lập, Tự do là Hạnh phúc. Đó cũng là lí do để một đất nước nhỏ bé mà văn minh như Bhutan từ ba thập kỉ qua đã đo chỉ số phát triển quốc gia bằng tổng số hạnh phúc của người dân nước mình (chỉ số 6NH). Hạnh phúc là một tiêu chí cho sự phát triển và cũng là cứu cánh của con người ở mỗi nấc thang đời sống.
Hạnh phúc được tìm thấy trong sự bình an nội tâm, và cũng được tìm thấy trong sự cảm thông chia sẻ cộng đồng. Đó là cảm giác của người nhiễm HIV/AIDS khi được mọi người chấp nhận, là cảm giác nhận được sự chăm sóc tận tình trong những viện dưỡng lão hay trại trẻ mồ côi…
Tục ngữ Ấn Độ có câu: “Hạnh phúc là kết quả của hành vi đạo đức”, ngạn ngữ Nhật Bản lại cho rằng: “Đau khổ là cây cầu đưa đến hạnh phúc”. Với những hành vi đúng đắn, chuẩn mực, hạnh phúc là sự thanh thản của tâm hồn nhưng phải trải qua khổ đau ta mới biết trân trọng hạnh phúc mình đang có. Dường như càng trong nỗi cay cực, người ta càng hiểu sâu sắc hạnh phúc giản dị vốn có của mình. Hay đôi khi, sự mất mát cũng dạy ta quý trọng hơn những gì không còn nữa và nâng niu những gì đang gắn bó với mình…
Có người ví hạnh phúc là một thứ nước hoa mà khi vảy lên người khác thì sẽ vương lại ít nhiều trên ta. Câu nói ẩn chứa một kinh nghiệm cuộc đời của người từng trải. Hạnh phúc không khó tìm, nó đến khi ta biết đọc niềm vui của mình trong niềm hân hoan của người khác. Nó là cảm giác mỗi khi ta làm cho người khác vui.
Nếu cuộc sống chỉ biết đến riêng bản thân mình, ích kỉ và nhỏ nhen thì con người cũng như biển Chết, vĩnh viễn cô độc và không thể hoà mình cho sự sống sinh sôi. Biết hoà nhập cùng nhịp đời sôi động quanh mình, mỗi người thấy ở đó niềm an ủi cho những vết thương. Hạnh phúc cá nhân tìm thấy trong hạnh phúc cao cả của cộng đồng. Đóng góp sức mình cho cuộc đời không phải là mất mát, thiệt thòi mà là phút ấm lòng và đủ đầy khi cho đi không vụ lợi. Có lẽ vì thế mà M. Gorki từng nói: “Cảm thấy mọi người thân thiết với mình, cần đến mình là điều thú vị nhất, sung sướng nhất”.
Người mẹ nào cũng là người hạnh phúc nhưng mẹ Têrêsa là người hạnh phúc hơn tất thảy vì mẹ trao tặng yêu thương cho bao cuộc đời bất hạnh, gieo niềm tin vào những số phận đắng cay. Đức Phật dạy “cứ cho đi rồi sẽ nhận”. Khi ta gửi thông điệp nhân ái, nhận về sẽ là niềm vui, khi gửi đi một nụ cười, một ánh nhìn ấm áp nhận về sẽ là hạnh phúc chứa chan. Một lời nói đúng lúc, cái siết tay ân tình là cầu nối hạnh phúc giữa những tâm hồn. Hạnh phúc cho ta phút nghỉ ngơi sau một hành trình dài rộng, hạnh phúc mỉm cười tiếp nghị lực đến vinh quang.
Càng học hỏi thêm nhiều điều hay ta càng hiểu được biên giới không cùng của hạnh phúc. Địa hạt ấy không giới hạn bất kì ai nhưng không phải ai cũng khám phá ra con đường đến đó. Phải chăng vì không có một con đường mòn nào dẫn đến hạnh phúc? Đôi khi ta cố gắng thật nhiều chỉ để mong có được một điều giản dị – nụ cười trên môi người mình thương yêu. Hạnh phúc lúc ấy là một phần thưởng trong giỏ quà cuộc sống. Đó là một nụ cười thật hiền của mẹ, là một tiếng cười vang hồ hởi của cha… Với ai đó, hạnh phúc gắn với điều này, điều kia, riêng tôi, mỗi ngày được nghe tiếng nói ấm áp và vui yẻ của những người thân và bạn bè là những niềm hân hoan không có gì sánh nổi…
Bài văn số 2
Hạnh phúc bắt nguồn từ những điều nhỏ bé nhất”. Thật vậy! Hạnh phúc là khái niệm thuộc phạm trù tinh thần, là cảm xúc vui sướng, mãn nguyện khi đạt được hay làm được điều mình mong ước. Cũng giống như những trạng thái tình cảm của con người, hạnh phúc là cảm xúc xuất phát từ con tim, trong bất kỳ khoảnh khắc nào của cuộc sống. Khi con người biết hạnh phúc với những gì mình có, mình đạt được thì tâm hồn sẽ thanh thản, nhẹ nhõm và viên mãn. Ngược lại, nếu ta sống vô cảm hoặc đòi hỏi quá cao vào bản thân, không cho phép mình hạnh phúc hay thỏa mãn với bất cứ điều gì, thì chắc chắn, ta sẽ trở nên khô khan và mất dần niềm tin vào cuộc sống. Hạnh phúc có thể bắt nguồn từ những điều lớn lao, ví dụ như sự thành công, nhưng cũng có thể bắt nguồn từ những điều nhỏ nhất. Đó là khi ta nhận được một món quà nhỏ, nhận được một lời cảm ơn chân thành, là khi ta làm được một việc tốt, mang đến hạnh phúc cho người khác… Hạnh phúc là điều ai cũng mong muốn có được trong cuộc sống, thế nhưng, chúng ta hãy tập hạnh phúc từ những điều đơn giản nhất, hạnh phúc với tất cả những gì mình đang có, và quan trọng hơn, đó là hãy trao đi hạnh phúc để nhận lại yêu thương.
Bài văn số 3
Cuộc đời mỗi con người thật ra là một cuốn sách, trang hay trang dở tùy thuộc vào cảm nhận của mỗi người. Hạnh phúc cũng như vậy! Hạnh phúc hay đau khổ đều do quan niệm về hạnh phúc của mỗi người tạo nên, không có bất cứ một khuôn mẫu cố định nào cho hạnh phúc: “Làm điều bạn thích là tự do. Thích điều bạn làm là hạnh phúc.” (Frank Tyger) Một người có hạnh phúc là đã nắm giữ được chìa khóa thành công ở đời, giúp cân bằng mọi cảm xúc, vượt qua mọi buồn tủi để vươn cao. Dù với mỗi người, hạnh phúc tồn tại ở nhiều trạng thái khác nhau nhưng chung quy lại đều giữ một vai trò và ý nghĩa vô cùng lớn
Vậy rốt cuộc hạnh phúc là gì mà đáng cho người ta phấn đấu cả đời để đạt được? Đây chính là một trạng thái cảm xúc tích cực của con người, có được khi họ có được niềm vui từ một việc gì đó. Chính bởi nó là cảm xúc, cảm giác của mỗi người nên không có định nghĩa hạnh phúc nào của ai giống với ai. Đó có thể là niềm vui của đứa trẻ khi có viên kẹo ngọt, là cảm giác báo đáp được những giọt mồ hôi của cha hay chính là niềm vui sướng khi tận hưởng cuộc sống đầy sắc hương:
“Nhiều khi muốn chạy trốn khỏi hạnh phúc
Nhưng hạnh phúc cứ mãi đeo bám quanh ta
Mỗi sáng tiếng chim giao hoan cùng cây lá
Giọt mồ hôi rơi xuống, đất nở hoa.”
(Chu Minh Khôi)
Hạnh phúc là điều ai cũng mong muốn có được trong cuộc sống, thậm chí sẵn sàng dùng cả cuộc đời để kiếm tìm và nâng niu. Nhưng dù hạnh phúc có muôn hình muôn vẻ thì hạnh phúc nào cũng thật đáng trân trọng miễn là nó không dựa trên sự đố kị, mưu mô.
Nhìn kĩ vào cuộc sống một chút, ta sẽ thấy muôn hình muôn vẻ của hạnh phúc hiển hiện trong cuộc sống. Mỗi giai đoạn lịch sử, mỗi cá nhân lại thấy mỗi vẻ khác nhau. Hạnh phúc to lớn, cao cả thuở nào chính là giải phóng nhân dân khỏi ách nô lệ, xây dựng tổ quốc và cho đến ngày nay chính là đưa đất nước sánh vai với bạn bè năm châu trên toàn thế giới. Hạnh phúc giản dị hơn lại đến từ những ước mơ của bản thân được thực hiện: “Ngày hôm qua chỉ là cảnh mộng, và ngày mai chỉ là một giấc mơ. Nhưng ngày hôm nay sống tốt sẽ khiến mỗi ngày qua là giấc mơ hạnh phúc, và mỗi ngày mai là giấc mơ hi vọng.” Với cha, hạnh phúc là ước mơ cho đàn con có tương lai đủ đầy. Với thầy, hạnh phúc là tâm nguyện cho mỗi chuyến đò cập bến thành công. Với người nghèo khổ, đó là bữa cơm ấm no:
“Hạnh phúc là gì hạnh phúc ơi?
Khi mà mấy bữa… bát còn vơi
Chiều đông áo chẳng che thân lạnh
Đời.”
(Phạm Hùng)
Dù đó là hạnh phúc lớn lao hay nhỏ nhoi thì cũng thật đáng quý, đáng trân trọng. Nhưng đừng kiếm tìm hạnh phúc nơi nào xa xôi mà nó ở ngay trong chính bản thân mỗi người. Hạnh phúc đích thực chính là sự sẻ chia, đồng cảm. Chỉ khi hạnh phúc của mình không có sự ích kỉ, hẹp hòi mà dung hòa với hạnh phúc của người khác thì mới tạo nên nền tảng hạnh phúc vững chắc của xã hội.
Hạnh phúc không đơn giản là một trạng thái cảm xúc chợt đến, chợt đi, nó còn có nhiều ý nghĩa hơn ta tưởng. Nó chính là một liều thuốc tinh thần vạn năng làm cuộc đời trở nên đầy sức sống và vui vẻ hơn. Bức tranh cuộc sống bỗng chốc được họa thêm những mảng màu tươi sáng. Cao cả hơn, nó còn là động lực to lớn để vượt qua những thách thức, mệt mỏi khó khăn và đạt được những niềm hạnh phúc mà bản thân khao khát. Cuộc sống vì thế mà được nhìn theo một cách tích cực, rạng ngời hơn. Louisa May Alocott chẳng từng nói: “Khả năng tìm được cái đẹp trong những điều nhỏ bé nhất khiến gia đình trở nên hạnh phúc và cuộc đời trở nên đáng yêu”. Thật vậy, trong muôn vàn khổ đau tìm thấy một niềm vui nhỏ nhoi cũng khiến cuộc đời trở nên hạnh phúc.
Mỗi con người cần rút ra những bài học cho bản thân để có thể có được những hạnh phúc đích thực. Hãy cứ luôn mở cửa trái tim để đón nhận những điều tốt đẹp ngoài kia. Chẳng có hạnh phúc nào tự tìm tới một người mà không đánh đổi bằng sự cố gắng và vất vả. Muốn vậy, ta cần xác lập được cho bản thân mục tiêu để nỗ lực đạt được. Vị ngọt của thành quả đó chính là mùi vị của hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc sẽ chỉ thực sự vẹn toàn khi đến từ sự sẻ chia và san sẻ với người khác như lời thơ này:
“Hỡi mọi người tất cả hãy chung tay
Cùng sẻ chia – đó chính là hạnh phúc”
(Trịnh Thanh Hằng)
Hạnh phúc ấy là sự rung cảm với những mảnh đời bất hạnh, là sự đồng cảm với những trang sách chưa được đến trường, là cả sự xót xa những thân gầy mưu sinh giữa cơn mưa phố phường,… Tất cả, tất cả sẽ được làm ấm lên bởi lòng người, bởi sự chia sẻ hạnh phúc với những người kém may mắn hơn.
Hạnh phúc là điều ai cũng muốn tận hưởng. Để đạt được điều ấy, bản thân mỗi người cần chăm chỉ và nỗ lực thật nhiều: “Không ai có quyền hưởng thụ hạnh phúc mà không tạo ra nó” (Helen Keller). Chẳng ai có thể vui vẻ hưởng niềm hạnh phúc mà không đánh đổi bằng sự lao lực, mồ hôi và nước mắt. Hạnh phúc thật ra là thành quả tất yếu cho những ai có lòng kiên trì và phấn đấu nhưng sẽ mãi là ảo tưởng xa vời cho ai không biết cố gắng. Tôi luyện bản thân mình ngay từ bây giờ là điều cần thiết và quan trọng mà mỗi chúng ta cần thực hiện.
Bài văn số 4
Cuộc sống không giống như cuốn truyện đọc phần đầu đã biết phần cuối ,cuộc sống phức tạp và thú vị hơn nhiều.Chúng giống những nốt nhạc lướt trên phím đàn có nốt thăng, nốt trầm và hạnh phúc chính là một nốt nhạc hay, bay bổng hay một gam màu sáng trong bức tranh tổng thể của bản nhạc định mệnh cuộc đời. Vậy hạnh phúc là gì ?Có lẽ mỗi người đều tự đặt trong đầu câu hỏi như vậy và mỗi người cũng đều có quan niệm riêng về hạnh phúc.Nhưng chúng ta đều biết rằng hạnh phúc là biểu thị thái độ sung sướng về một điều gì đó trong cuộc sống làm ta thấy thỏa mãn.Vậy hạnh phúc là vô hình hay hữu hình mà con người ta vẫn luôn mỏi mệt tìm kiếm để đạt được nó?Mỗi người một đáp án nhưng đối với nhiều người hạnh phúc đôi khi bắt nguồn từ những thứ đơn giản nhất khi mỗi sớm mai thức dậy thấy mình còn sống trên cuộc đời.Hạnh phúc đôi khi không phải tìm kiếm đâu xa xôi ,nó vẫn ở ngay trước mắt chúng ta đấy thôi, hạnh phúc khi có cả cha lẫn mẹ, cả nhà cùng nhau quây quần ấm áp bên mâm cơm ,….Nhưng hạnh phúc không chỉ là nụ cười ,niềm vui mà hạnh phúc còn có cả trong nước mắt.Đó là những giọt nước mắt vỡ òa trong hạnh phúc của người mẹ khi thấy đứa con sinh ra được lành lặn ,khỏe mạnh , cảm động khi đứa con của mình tự làm quà tặng mình dịp sinh nhật ,…Nói về hạnh phúc thì nhiều vô kể nhưng làm thế nào để có thể đạt được thì đấy là câu hỏi mà ta vẫn luôn quanh quẩn tìm lời giải đáp Hạnh phúc không phụ thuộc vào điều kiện bên ngoài, thái độ tinh thần của chúng ta điều khiển nó.Đúng vậy chính bạn là người nắm giữ chìa khóa đi đến hạnh phúc chứ không phải ai khác.Nhưng chướng ngại cản trở hạnh phúc là mơ ước về một hạnh phúc quá to lớn.Hạnh phúc không đi liền với sự ích kỉ của cá nhân ,bạn sẽ không bao giờ tìm thấy nếu chỉ biết đi tìm hạnh phúc cho chính bạn.Hạnh phúc đích thực là được sống vì người khác.Vì vậy hãy chia sẻ niềm vui của mình cho người khác ,bởi vì nỗi buồn khi san sẻ sẽ vơi bớt 1 nửa ,còn hạnh phúc sẽ nhân đôi.Thế nhưng sợi chỉ ranh giới giữa hạnh phúc và tự phụ rất mong manh ,đôi khi quá đắm chìm trong hạnh phúc , ta vội quên mất những vẫn đề thực tế diễn ra xung quanh.Có đôi khi ta vô tình không nhận thấy những giá trị đích thực của hạnh phúc, lại mải miết tìm kiếm những điều xa xôi.Bởi thế hãy tập trân trọng những gì ta đang có – những hạnh phúc giản dị nhưng nếu mất đi sẽ mãi chẳng thể lấy lại được. Vì vậy chúng ta phải dừng lại đúng lúc phải biết biến hạnh phúc thành động lực giúp ta sống có mục đích ,lạc quan hơn.Bởi lẽ tôi tin chắc rằng thành công và hạnh phúc nằm trong bạn. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bạn để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại nghịch cảnh
Bài văn số 5
Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó trong đời sống vật chất và tinh thần. Quan điểm hạnh phúc ở mỗi người và mỗi thời kì rất khác nhau. Có người cho rằng, hạnh phúc là đạt những gì mình muốn. Có người lại cho rằng hạnh phúc có được khi mình là người thành đạt hoặc giàu có, hoặc có địa vị cao trong xã hội. Có người lại cho rằng, người ta chỉ thực sự hạnh phúc khi có một yên ấm và đầy đủ. Nhưng có một điều chắc chắn rằng hạnh phúc chỉ đến với những ai kiên trì, dũng cảm và hăng say lao động.
Hiện nay chúng ta đang sống trong một thời đại mà kinh tế, khoa học kĩ thuật hết sức phát triển. Nhiều tiến bộ khoa học đã và đang đem lại cho con người cuộc sống thực sự đầy đủ, hiện đại hơn. Bởi thế, quan niệm về cuộc sống ý nghĩa với mỗi người trong thời đại ngày nay cũng có nhiều thay đổi.
Người được hạnh phúc chính là người đã nếm trải biết bao khó khăn, trở ngại và tích lũy cho bản thân nhiều kinh nghiệm hơn. Đó là thường là người làm được nhiều việc hơn, không chi cho bản thân, cho gia đình mà còn cho xã hội.
Hãy để những lo toan trong cuộc sống làm cho bạn hạnh phúc. Những người luôn căng thẳng trong công việc lại là người hạnh phúc hơn những người cảm thấy hài lòng hơn về cuộc sống. Bởi lẽ, họ luôn đặt ra cho mình những mục tiêu để phấn đâu. Chính vì cố gắng đạt được các mục tiêu cho nên lúc nào họ cũng căng thằng. Khi các mục tiêu đạt được, lẽ dĩ nhiên họ cảm thấy hạnh phúc, thoả mãn, sung sướng.
Tất nhiên, người hạnh phúc không phải là người không bao giờ thất bại. Điều quan trọng là họ nhìn nhận những thất bại, vấp ngã theo hướng tích cực. Kinh nghiệm sống không chỉ có được từ những thành công mà còn được tích lũy khi con người trải qua những thất bại.
Người hạnh phúc không chỉ do được làm việc hết mình, cống hiến hết mình mà còn ờ chỗ biết tận hưởng cuộc sống. Đi du lịch, khám phá những miền đất mới; tận hường những thú vui tích cực trong cuộc sống, những trò giải trí lành mạnh… đều làm chỗ con người cảm thấy thoải mái, sung sướng hơn.
Đặc biệt, hạnh phúc ở bất kì thời kì nào cũng có những điều không bao giờ thay đổi. Đó chính là hạnh phúc bên gia đình và những người thân yêu. Xã hội càng hiện đại, con người càng phải biết trân trọng gia đình và có ý thức giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Làm người, ai cũng mong muốn mình có một cuộc sống hạnh phúc. Hạnh phúc lớn nhất trên đời là niềm tin vững chắc rằng chúng ta được yêu thương, được cảm thông, che chở. Bởi thế, muốn có được hạnh phúc, trước hết, hãy biết yêu thương, cảm thông và che chở cho người khác, nhất là những người thân yêu ở bên cạnh mình. Hãy luôn nhớ rằng cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn.
không ai có thể hạnh phúc mà không có bạn bè, hay chắc chắn về bạn bè mình cho tới khi gặp bất hạnh. Kết bạn, gìn giữ tình bạn, gắn kết mình với cộng đồng là cách để mỗi chúng ta chắc chắn có được hạnh phúc.
Thành công và hạnh phúc nằm trong mỗi chúng ta. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bản thân để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại và chiến thắng mọi nghịch cảnh. Thành công không phải là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc. Hạnh phúc là chìa khóa dẫn tới cánh cửa thành công. Nếu bạn yêu điều bạn đang làm, bạn sẽ thành công.
Thành công và hạnh phúc là hai thứ hoàn toàn khác nhau. Thành công là đạt được thứ bạn muốn. Hạnh phúc là muốn thứ bạn đạt được. Khi ai đó thất bại, chắc chắn họ sẽ thấy khổ đau nhưng chưa hẳn họ không hạnh phúc. Khi ai đó thành công, niềm vui sẽ đến với họ nhưng cũng chưa chắc họ thấy hài lòng và hạnh phúc. Hạnh phúc chính là hài lòng về những gì mình có.
Người hạnh phúc phải là người có một thân thể khoẻ mạnh, một tâm hồn trong sáng và một trái tim giàu tình yêu thương và biết chia sẻ. Người ích kỉ, hẹp hòi chỉ nghĩ đến bản thân hay những người cỏ suy nghĩ tiêu cực không bao giờ là người hạnh phúc. Bởi, họ không bao giờ tìm thấy được sự thỏa mãn, không bao giờ thấy hài lòng. Lòng tham khiến họ thấy thiếu thốn, sự đố kị khiến họ đâu khổ.
Người hạnh phúc là người luôn học tập, lao động, cống hiến hết mình: sống tận lực, biết tận hiến sức lao động đối với thành công của bản than, hạnh phúc của gia đình và sự phát triển của xã hội. Nhưng đồng thời người hạnh phúc là người biết tận hưởng, hưởng thụ các giá trị của cuộc sống một cách tích cực, biết quan tâm đến gia đình, bạn bè, người thân… Những người lười biếng, không chịu học hỏi, an phận, thủ thường…; những người lao động quá sức, không biết thụ hường cuộc sống…cũng không thể coi là người hạnh phúc được và thật khó để tìm thấy được hạnh phúc viên mãn.
Thật bất hạnh cho những ai không thể tìm thấy được hạnh phúc trong cuộc đời này. Có thể, họ đã vừa bị cướp đi hạn phúc; có thể họ đã vừa từ chối hạnh phúc; có thể họ chẳng bao giờ tìm kiếm hạnh phúc. Họ sống với khổ đau, bế tắc và nỗi sợ hãi triền miên, không bao giờ vơi cạn được.
Một trái tim không biết ơn sẽ không thể nào tìm được sự hạnh phúc. Hãy trân trọng tất cả những gì mình nhận được từ người khác dù là nhỏ nhất vì nó sẽ giúp bạn thấy gần nhau hơn bởi lòng cảm ân. Đừng bao giờ khao khát sự giàu có và làm việc chỉ để mà giàu có. Thay vào đó hãy phấn đấu vì hạnh phúc của của bản thân, để biết yêu và được yêu thương, quan trọng nhất là để chúng ta có được sự bình yên và thanh thản trong tâm hồn.
Trời đủ nắng hoa sẽ nở, người đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy. Hạnh phúc là do bạn tạo ra chứ không thể đi vay mượn. Cuộc đời càng phức tạp thì những niềm vui sống càng đơn giản. Biết đủ là sẽ đủ, sẽ được an nhiên và hạnh phúc trong cuộc đời này.