5 bài văn nghị luận lòng nhân ái

Bài văn số 1 Nhân ái là tình yêu thương con người. Lòng nhân ái là cách con người trao yêu thương cho nhau. Lòng nhân ái thuộc đời sống tinh thần, đời sống tình …

Bài văn số 1

Nhân ái là tình yêu thương con người. Lòng nhân ái là cách con người trao yêu thương cho nhau. Lòng nhân ái thuộc đời sống tinh thần, đời sống tình cảm, ẩn chứa sâu sắc trong tâm hồn các giá trị chân – thiện – mỹ. Nhưng lòng nhân ái lại có một sức mạnh – một “sức mạnh mềm” theo cách nói tân thời của nhiều người. Sức mạnh đó đã được đúc kết như một lời “tuyên ngôn”: “Sức mạnh để chiến thắng kẻ thù, đôi khi không phải là sức mạnh của vũ khí mà là sức mạnh của tình đoàn kết, sức mạnh của lòng nhân ái, nhân văn (nhân nghĩa thắng hung tàn)”. “Sức mạnh mềm” đó còn giúp con người biết quay đầu cả khi lầm đường, lạc lối. Biết đứng dậy vượt lên lầm lỗi của chính mình trong quá khứ, biết hướng thiện để làm lại cuộc đời, có ích cho xã hội…Nhưng lòng nhân ái không phải là cái gì đó quá xa xôi. Trong cuộc sống đời thường, lòng nhân ái chính là sự bao dung, rộng mở, là cách chúng ta trao yêu thương, đem đến cho nhau hạnh phúc – “Người yêu người, sống để yêu nhau” như cách nói của nhà thơ Tố Hữu! Lòng nhân ái được thể hiện qua những hành động, cử chỉ, đôi khi rất lặng lẽ, âm thầm, nhưng chân thành, độ lượng. Một sự giúp đỡ, tương trợ, san sẻ khó khăn. Một lời động viên, an ủi, cảm thông… tự đáy lòng cũng sẽ dấy lên tình cảm dâng trào, hạnh phúc…Lòng nhân ái là giá trị văn hóa của mỗi con người, của cộng đồng, của dân tộc Việt đã hun đúc tự bao đời. Nó đã thành truyền thống ẩn chứa trong mỗi con người của hôm qua và cả hôm nay. Mỗi khi có hoạn nạn, khốn khó thì lòng nhân ái bừng dậy, lan tỏa một cách tự nguyện, tự giác nhằm san sẻ, gánh vác yêu thương. Cho dù chỉ một cử chỉ, một lời động viên, một sự thông cảm… dành cho nhau, giản dị, chân thành… vẫn đủ khiến trái tim nhau trở nên ấm áp!Một minh chứng cụ thể là trong những ngày qua (những ngày cuối tháng 10/2020 này) đồng bào miền Trung – khúc ruột miền Trung đã và đang oằn mình chống chọi với thiên tai, bão lũ. Bao đau thương mất mát về người, về của cứ dồn dập, liên tiếp “xé nát miền Trung”. Thì cũng những ngày này, bằng tình cảm “máu chảy ruột mềm”, đã dấy lên tinh thần tương thân tương ái, đoàn kết gắn bó bên nhau hướng về miền Trung ruột thịt luôn có trong mọi người, mọi nhà, mọi thành phần, lứa tuổi… ở mọi miền Tổ quốc. Mỗi người một hành động, một cách làm với những tâm tư, trăn trở vì đồng bào miền Trung. Có những cử chỉ, những việc làm đến làm ta rơi nước mắt – Nước mắt cho người hoạn nạn, đau thương… và nước mắt dâng trào hạnh phúc vì nghĩa cử cao đẹp của lòng nhân ái…Thế mới thấy, trong hoạn nạn đau thương, con người ta như đoàn kết, xích lại gần nhau hơn, và tình dân tộc – nghĩa đồng bào càng thêm bền chặt, gắn kết yêu thương nồng ấm đến khôn cùng.Chúng ta cảm kích và trân trọng những tấm lòng “thương người như thể thương thân”, “lá lành đùm lá rách” của tất cả mọi người. Trân trọng các mẹ, các chị ở Hà Nội, ở Bình Dương đã kêu gọi nhau gói bánh chưng, bánh tét cho bà con đói rét trong vùng lũ miền Trung; Chúng ta trân trọng chị tiểu thương vét hết những gói mì tôm gửi ra để bà con miền Trung lót dạ. Trân trọng các cháu học sinh gom góp sách vở, đập những con heo đất với những đồng tiền tiết kiệm ít ỏi gửi cho các bạn ngoài ấy có cái để học. Trân trọng sự vận động, quyên góp tiền, hàng của anh chị em văn nghệ sĩ đã “tận dụng” sự nổi tiếng của mình để huy động được nhiều hơn, san sẻ cho đồng bào đầy đủ hơn; Chúng ta trân trọng những hành động, những việc làm của hàng trăm, hàng ngàn con người thầm lặng khác… tất cả, tất cả vì miền Trung ruột thịt!Chúng ta biết ơn – đau xót – mà tự hào cho những cán bộ, chiến sĩ – những anh Bộ đội Cụ Hồ đã dũng cảm hy sinh khi làm nhiệm vụ cứu dân bị vùi lấp ở Rào Trăng 3 (Thừa Thiên – Huế), ở Quảng Trị và Quảng Nam. Đó là sự hy sinh cao cả vì “tình quân dân như cá với nước”, các anh sẵn sàng lao về phía thương đau, dù đêm hôm khuya khoắt, mưa bão đầy trời… không một chút đắn đo, suy nghĩ! Các anh ra đi để lại cho đời niềm tiếc thương và lòng biết ơn vô hạn…

 

Hành động, nghĩa cử “vì nhân dân quên mình” của các anh, phải chăng xuất phát từ “lòng nhân ái”? Trước khi nói đến trọng trách, nhiệm vụ của người lính “từ Nhân dân mà ra, vì Nhân dân phục vụ” thì lòng nhân ái là sự thổn thức, thúc giục hàng đầu. Không có lòng nhân ái (tình yêu thương con người) thì khó có thể hành động như các anh đã hành động?Xin thắp một nén nhang vì lòng tiếc thương và niềm tôn kính cho những người ra đi và mãi mãi không về nữa, nhưng lòng nhân ái luôn ở lại với đời

Bài văn số 2

Xã hội còn rất nhiều người có hoàn cảnh khó khăn, có nhiều những hoàn cảnh rất đáng thương cần sự hỗ trợ của cộng đồng. Nhiều người ở vùng cao, vùng sâu, vùng xa đang sống trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn. Biết bao trẻ em, người già không có nổi manh áo, tấm chăn vào những ngày giá rét; các gia đình sống trong những mái nhà tranh không đảm bảo che mưa che, nắng; trẻ em không được đến trường không nhận được tình yêu thương chăm sóc của người thân. Đặc biệt những những người khuyết tật không có khả năng lao động, nhiều người yếu thế tàn tật sống bằng trợ cấp của Nhà nước, họ gặp nhiều khó khăn hơn nữa, do vậy, cần lắm những tấm lòng nhân ái, hỗ trợ tinh thần vật chất cho họ. Tình người ấm áp tạo thêm niềm tin và động lực để hướng cuộc sống tới những điều tươi đẹp hơn. Trong cuộc sống, tình yêu thương, nhân ái, sẻ chia của những tấm lòng thiện nguyện luôn là truyền thống tốt đẹp “lá lành đùm lá rách”, “thương người như thể thương thân” của dân tộc ta. Đó là một trong những tình cảm tốt đẹp, đẫm tính nhân văn gắn kết những trái tim lại với nhau, thể hiện trách nhiệm và tình cảm mà chúng ta trao cho nhau với tấm lòng thiện nguyện vì cộng đồng. Những tấm gương về “lòng nhân ái” và các chương trình hỗ trợ làm cho chúng ta cảm động, tự hào về con người Việt Nam, bình dị mà trong sáng biết bao.

Bài văn số 3

Con người ta được sinh ra, được sống trên đời đã là một hạnh phúc lớn lao, nhưng có lẽ được sống trong lòng của những người khác còn là hạnh phúc lớn hơn nữa. Điều em muốn nói tới ở đây chính là cảm giác yêu thương và được yêu thương. Có lẽ yêu thương chính là hạnh phúc lớn nhất của con người!Tình yêu thương là mọi thứ tình cảm tốt đẹp mà con người ta dành cho nhau, có tình cảm gia đình, tình cảm bè bạn,… thậm chí là đối với những người không hề quen biết. Nó có thể là thứ tình cảm được vun đắp, xây dựng trong một thời gian dài, nhưng cũng có thể chỉ là một niềm thương cảm chợt trào dâng khi ta gặp một hoàn cảnh nào đó. Nhưng dù với bất cứ biểu hiện nào thì tình yêu thương cũng luôn mang lại những điều kì diệu riêng cho cả người cho đi và nhận về nó. Cái hạnh phúc mà tình yêu thương đem lại cho cuộc sống là dành cho cả hai phía. Người cho đi yêu thương được nhận một cảm giác ngọt ngào, êm dịu và bình yên. Và hầu như là họ cũng sẽ nhận lại được tình từ người mình vừa trao tặng. Người được nhận yêu thương thì có thể nhận được nhiều. Đối với một đứa trẻ thì đó có thể là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn, suối nguồn tươi mát ươm mầm cho một trái tìm nhạy cảm. Cũng có thể là sức mạnh cảm hóa, bên bờ quay lại đối với một bước chân lầm lỡ.Tình yêu thương là những rung động giữa con người với con người, là lực hấp dẫn kéo con người ta xích lại gần nhau, tạo thành khối thống nhất. Nếu cuộc sống không có yêu thương thì mối liên kết sẽ vô cùng lỏng lẻo, có thể đứt gãy bất kì lúc nào. Và sẽ thật là một thảm họa nếu như thế giới ở trong tình trạng ấy. Rất có thể sẽ là chiến tranh, là chết chóc, bởi một khi yêu thương không tồn tại thì lòng nhân đạo có thể bắt nguồn được từ đâu nữa? hạnh phúc sẽ không thể tồn tại được nữa!

 

Bài văn số 4

Sống trong cuộc sống cần có một tấm lòng”, đó là lời bài hát quen thuộc vui tươi, trong trẻo khuyên chúng ta sống trong cuộc đời cần có sự yêu thương. Nếu sống mà không có tình yêu thương, lòng nhân ái thì cuộc đời sẽ lạnh lẽo và vô vị.Vì thế tác giả Tuốc-ghê-nhép đã có bài “Người ăn xin” để thể hiện rõ bài học về lòng nhân ái. Vậy chúng ta có suy nghĩ gì về câu chuyện trên?Câu chuyện kể về một cậu bé và một người ăn xin đã già yếu. Ông lão chìa tay xin cậu bé, nhưng cậu lại không có gì cho ông. Cậu bèn nắm lấy bàn tay ông một cách run rẩy, chân thật xin lỗi ông, nhưng ông lão không hề giận mà lại cảm ơn cậu bé. Cả hai nhân vật trong câu chuyện này đều cảm thấy mình đã nhận được từ người kia một điều gì đó. Vậy đó là gì? Đó chính là lòng nhân ái, tình yêu thương con người. Vậy thế nào là lòng nhân ái? Lòng nhân ái là lòng yêu thương giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn, hoạn nạn hơn mình, hoặc đó cũng là sự cảm thông, đồng cảm với một người nào đó. Đây là một cách sống đúng đắn, là một phẩm chất tốt đẹp mà mỗi người nên có.Thế tại sao chúng ta cần phải có lòng nhân ái? Trong cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, bất trắc mà ta không thể lường trước được như bệnh tật, hoàn cảnh khắc nghiệt, làm ăn thua lỗ, bị mất đi người yêu thương hay thiên tai, bệnh dịch. Trong những lúc đó, đau khổ, tuyệt vọng như thế, ai cũng cần được động viên, an ủi, sẻ chia. Như cậu bé trong câu chuyện, ta không nên xa lánh, ghẻ lạnh với người ăn xin vì nếu trong lúc hoạn nạn mà không nhận được sự an ủi ở mọi người thì cuộc sống này sẽ trở nên lạnh lẽo, băng giá chẳng khác nào Bắc Cực.Hơn nữa, lòng nhân ái đã trở thành truyền thống, đạo lí tốt đẹp của dân tộc Việt Nam ta từ lâu. Nhờ thế mà ta mới vượt qua những thiên tai, hiểm hoạ, tường chừng không vượt qua được. Khi giúp đỡ người khác, mình sẽ cảm thấy rất vui trong lòng vì hạnh phúc của người khác cũng là hạnh phúc của mình. Ta không thể là người tốt nếu không có lòng nhân ái vì tình yêu thương chính là thước đo phẩm chất của mỗi con người.Ngoài ra, lòng nhân ái sẽ làm mối quan hệ giữa người với người trở nên tốt đẹp hơn, cuộc sống tràn đầy ý nghĩa hơn. Có rất nhiều hành động thể hiện tình yêu thương ở bản thân. Ta có thể giúp đỡ người ăn xin, như cậu bé trong truyện, đưa em bé bị lạc về nhà, giúp cụ già qua đường, nhường chỗ cho người già, người mang thai và còn nhiều hơn nữa. Đạo lí tốt đẹp này đã được ông cha ta ngợi ca trong những câu thành ngữ, tục ngữ như “Thương người như thể thương thân”, “Lá lành đùm lá rách”, “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”,… Ngày nay, nước ta cũng thường phát động phong trào giúp đỡ người khó khăn như xoá đói giảm nghèo, kế hoạch nhỏ, nhà tình thương,… Nếu ta có lòng nhân ái thì sẽ được mọi người yêu mến và quí trọng.Trong thục tế cuộc sống, vẫn còn không ít kẻ thờ ơ, dửng dưng trước người gặp hoạn nạn. Lối sống ích kỉ ấy rất cần phê phán. Lòng nhân ái không chỉ giới hạn trong nước ta mà là trên toàn thế giới, như thời kì các quốc gia cùng nhau đóng góp giúp đỡ Nhật Bản vượt qua động đất, sóng thần.Tóm lại, lòng nhân ái là một phẩm chất tốt mà mỗi người cần phải có. Là một học sinh, em sẽ cổ gắng phát huy phẩm chất này để giúp xã hội trở nên tốt đẹp, ấm áp hơn.

Bài văn số 5

Nếu phân tách khái niệm lòng nhân ái theo Hán tự ta sẽ hiểu theo cách: “nhân” là người, “ái” là tình yêu thương. Vậy lòng nhân ái chính là sự yêu thương, chở che của người với người. Đây chính là tình cảm xuất phát từ trái tim tới trái tim một cách chân thành nhất. Ai cho đi tình yêu thương sẽ nhận lại được tình yêu thương từ người khác. Cách sống này đôi khi là thước đo nhân cách của người. Không cần phải là những việc to cao hay quá đỗi lớn lao, lòng nhân ái hiện hữu ngay quanh cuộc sống của chính chúng ta. Lòng nhân ái là cách mọi người thể hiện tình cảm cho nhau như tình cảm gia đình, tình cảm bè bạn, tình đồng chí đồng đội,… Là sự quan tâm, giúp đỡ người khác; là sự tôn trọng, giữ gìn nhân phẩm cho người khác; là sự bảo vệ, đùm bọc lẫn nhau. Nó có thể hiện hữu khi được vun vén trong một thời gian dài nhưng cũng đôi khi chợt xuất hiện khi ta gặp một hoàn cảnh thương cảm nào đó… Như Hồ chủ tịch của chúng ta, có thời gian Bác bị giam giữ, sống trong cảnh tù đày nhưng Bác lại vẫn hướng lòng nhân ái của mình tới những mảnh đời khốn khổ hơn. Qua song cửa nhà tù, Người đã bao lần chua xót cùng họ. Đó là sự lo lắng khi nghe tin đồng bào mất mùa: “Nghe nói xuân này trời đại hạn/ Mười phần thu hoạch chỉ vài phân”; là nỗi đồng cảm trong cảnh vợ bạn tù đến thăm chồng: “Gần nhau trong tấc gang/ Mà biển trời cách biệt“; hay là cảnh vợ con người trốn lính bị giam cầm buồng bên: “Quan trên xét thấy em cô quạnh/ Nên lại mời em đến ở tù”. Gần gũi hơn với chúng ta trong cuộc sống thường ngày, lòng nhân ái còn thể hiện qua những đợt quyên góp, ủng hộ những gia đình khó khăn. Dưới mái trường, ai cũng có thể phát huy lòng nhân ái bằng cách giúp đỡ bạn bè trong học tập. Ông cha ta vẫn có câu “Lá lành đùm lá rách”, tình yêu thương giữa con người với nhau là liều thuốc tinh thần to lớn nhất giúp nhau vượt qua nghịch cảnh.Tuy nhiên xã hội vẫn tồn tại những cá nhân dửng dưng, vô cảm trước nỗi đau đồng loại, chỉ nghĩ đến lợi ích bản thân, không quan tâm tới người khác. Đáng sợ hơn, những con người ấy không những giúp đỡ được người khác còn sẵn sàng đẩy nhau vào khó khăn, đau đớn như các tổ chức cho vay nặng lãi, bán hàng đa cấp, lợi dụng lòng thương để tổ chức các buổi từ thiện mạo danh,… Đó là một trong những hành vi vô nhân đạo, đi ngược lại truyền thống nhân ái của dân tộc. Trái tim họ có lẽ đã bị vật chất xa hoa kia nhuộm máu đen. Thiếu đi lòng nhân ái, họ chỉ còn giữ lại cho riêng mình sự ích kỉ, nhỏ nhen cùng một tâm hồn đáng trách.Trong cuộc sống hiện đại, khi vẫn còn tồn tại quá nhiều rào cản giữa các mối quan hệ của con người thì lòng nhân ái có sức mạnh kì diệu, đập tan những rào cản ấy, kéo gần người với người. Đây là chất keo vững chắc nhất, tạo nên khối đoàn kết trong xã hội. Lòng nhân ái còn tạo cơ hội cho những người khó khăn có thể vươn lên hoàn cảnh; làm phong phú, đẹp thêm tâm hồn, giá trị sống của con người, giúp giải quyết những khúc mắc, tranh chấp không nên có. Đất nước ta còn gặp nhiều khó khăn trên con đường phát triển, giữ gìn và phát huy tốt lòng nhân ái chính là cách tốt nhất để góp phần củng cố khối sức mạnh toàn dân. Yêu thương, tương trợ lẫn nhau là chìa khoá dẫn tới mọi thành công sau này

Leave a Comment