5 bài văn nghị luận mục đích sống

Bài văn số 1 Con người sinh ra trên đời, ai cũng có mục đích và lí tưởng để hướng tới. Dù là to lớn hay nhỏ bé, vĩ đại hay tầm thường, họ luôn …

Bài văn số 1

Con người sinh ra trên đời, ai cũng có mục đích và lí tưởng để hướng tới. Dù là to lớn hay nhỏ bé, vĩ đại hay tầm thường, họ luôn mong muốn đạt được những ước mơ ấy. Và để đi tới thành công, chúng ta luôn ý thức rằng:” Điều quan trọng trên đời không phải là ta đang đứng ở đâu, mà là ta đang đi về đâu”.Tôi nhớ có nhà văn từng nói, đại ý: Ai trong chúng ta đều chứa đựng yếu tố đi đến thành công, điều quan trọng là ta có nhận ra điều đó hay không. Bởi vì, mỗi chúng ta, ai cũng có những khả năng thiên bẩm khác nhau. Thế nên việc chúng ta” đang đứng ở đâu” đang ở vị trí nào không phải là điều quan trọng. Điều cốt lõi quyết đinh đến tương lai, số mệnh của mỗi con người chính là họ đang đi về đâu họ có định hướng về tương lai như thế nào. Mục đích, lí tưởng mới thực sự là điều quan trọng trên đời.Dùng cách nói phủ định để khẳng định, câu nói đã nêu lên tầm quan trọng của mục đích, lý tưởng sống đối với mỗi con người. Chúng ta đang sống trong thời đại công nghệ thông tin phát triển như vũ bão. Mọi thứ có thể hoàn toàn thay đổi chỉ sau một ngày. Hơn nữa, cuộc sống không ngừng biến đổi, kiến thức của nhân loại là vô tận trong khi hiểu biết của bản thân ta chỉ như một giọt nước giữa đại dương. nếu ta không biết học hỏi, trau dồi vốn sống, người khác sẽ đánh bật ta ra khỏi vị trí mình đang có. Vì vậy, việc ”ta đang đứng ở đâu” không phải là điều quan trọng nhất, cái cốt lõi làm nên cuộc sống là “ta đang đi về đâu”. Khi con người có mục đích, lí tưởng, họ nhát định sẽ cố gắng nỗ lực hết mình để dạt được những mục đích đã đặt ra.Ngược lại, nếu không đặt cho mình mục tiêu để hướng đến, ta hoàn toàn không biết mình cố gắng để đạt được điều gì, ta sẽ dễ chán nản, thất bại hay bỏ cuộc. Người sống có mục đích lí tương luôn đạt được những ước mơ, hoài bão. Bởi vì cho dù gặp khó khăn, họ cũng có động lực để đi tiếp, để vượt qua những rào cản trên con đường tới tương lại. không phụ nhận một phần yếu tố làm nên thành công là ”ta đang đứng ở đâu” nhưng điều quan trọng hơn cả là” ta đang đi về đâu”.Chúng ta không thể ước mơ những điều quá xa vời thực tế, vượt ra ngoài khả năng của mình, ta "đừng sống theo điều ta ước muốn” mà “hãy sống theo điều ta có thể”. Ước muốn là của mỗi con người, không ai có thể ngăn cấm nhưng nếu biết ước mơ những thứ phù hợp với bản thân, chúng ta sẽ dễ thành công hơn. Xác định cho mình lý tưởng sống là điều quan trọng nhưng cách thức thực hiện lý tưởng ấy sao cho đúng còn quan trọng hơn. Việc ta đang đứng ở đâu sẽ không còn quan trọng nếu mỗi người biết nỗ lực phấn đấu.Là một học sinh lớp 12, đang đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, tôi tự nhận thấy tầm quan trọng của việc xác định cho bản thân con đường đi cho mình, và cách thức để thực hiện định hướng ấy. Điều quan trọng trên đời không phải là ta đang đứng ở đâu mà ta muốn trở thành người như thế nào mới là điều quan trọng. Ông cha ta đã dạy”sai một li đi một dặm”, vì thế số phận của chúng ta phụ thuộc vào ngày hôm nay, ta muốn trở thành người như thế nào. Xác định được lí tưởng sống là điều cần thiết, tuy nhiên muốn thành công, bạn hãy thẳng thắn nhìn nhận bản thân, tìm ra những điểm mạnh, điểm yếu của chính mình đẻ mơ ước những điều phù hợp. “Dám nghĩ dám làm” là quan điểm sống của nhiều người, không phủ nhận đó là ý nghĩ sai lệch, nhưng bạn rất dễ rơi vào tuyệt vọng chán nản nếu không đạt được ước mơ.Bạn cũng đừng chờ đợi quà tặng bất ngờ của cuộc sống mà hãy tự mình tạo ra cuộc sống, khi đó may mắn sẽ mỉm cười với bạn và hãy nhớ rằng” trên đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng”. Hãy bắt đầu cuộc hành trình đến tương lai bằng sự lạc quan, yêu đời và sẵn sàng đương đầu với khó khăn bạn nhứ vì ”đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông” (Nguyễn Bá Học). Tôi chẳng bao giờ nghĩ mình là lá, bởi là lá hoặc phải bám níu vào cây, hoặc phải nương mình theo gió, dù có được lựa chọn, nhưng vẫn là nhưng phương thức phụ thuộc khác nhau.

 

Cuộc sống này là của chúng ta, vì thế hãy sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí.

Bài văn số 2

Trong xã hội, có người công thành danh toại, cũng có kẻ suốt đời lao đao, lận đận chẳng làm nên chuyện gì đáng kể. Có người sống không hề băn khoăn về mục đích sống, tựa như con tàu ra biển không xác định hướng đi sống không biết ai, chết chẳng ai hay. Lại có người ý đồ thì rât lớn mà sự nghiệp rất nhỏ. Chuyện thành công hay thất bại do rất nhiều nguyên nhân tạo nên, trong đó chủ yếu là tính “mục đích”. Vì vậy Điđơrô đã nhận xét: “Nếu không cố mục đích, anh không làm được gì cả. Anh củng không làm được cải gì vĩ đại nếu mục đích tầm thường”.Câu nói của ông đề cập đến tính “mục đích” của mọi công việc, mọi hoạt động của con người. Con người phải có mục đích sống. Mục đích sống tốt đẹp là nguồn động viên con người phấn đấu để đạt được kết quả tốt đẹp hơn, sống hữu ích hơn trong xã hội. Nhận xét trên của Điđơrô hoàn toàn chính xác. Nó sẽ hướng mọi suy nghĩ, hành động, tập trung ý chí, nghị lực của con người để đạt được yêu cầu đã đặt ra.“Mục đích” là kim chỉ nam của con người cho nên con nguừi không thể sống, làm việc mà không có “mục đích* nào cả.Con người có trí tuệ soi sáng nên thường đặt ra yêu cầu cụ thể trước mỗi việc làm hay còn gọi là mục tiêu hành động và trí tuệ chi phối mọi suy nghĩ. Loài người thường dùng lí trí để phân biệt đúng sai, nện hay không nên khi hành động. Hành động thiếu mục đích thường không có hiệu quả. Truớc khi làm việc gì, con người thường đặt ra “mục đích” ấy. Từ trước tới nay, đã có bao nhiêu nhà bác học nghiên cứu, tìm tòi, sáng tạo trên mọi lĩnh vực để đem lại những kết quả tốt đẹp nhất, nhằm mục đích cải thiện đời sống con người. “Mục đích” sẽ mở ra phương hướng, dẫn dắt mọi hoạt động của con người.Có “mục đích", con người mới có động lực thúc đẩy trong công việc, có niềm vui và niềm tin vào việc mình làm. Ngược lại, nếu sống không có mục đích, con người sẽ trở nên thụ động, bạc nhược và vô dụng, cuộc đời mất hết ý nghĩa.Thế nào là “mục đích tầm thường”? Một kẻ chỉ nghĩ đến quyền lợi của cá nhân, làm gì cũng chỉ nhằm đạt kết quả cho cá nhân minh, cho gia đình mình mà không nghĩ đến quyền lợi của những người xung quanh thì “mục đích” ấy là “mục đích” tầm thường, ích kỉ. Cách sống của người đó không có ích cho cộng đồng. Bên cạnh đó, không ít người sống có mục đích cao thượng tốt đẹp. Họ là những con người có ích cho xã hội, gia đình và suốt đời cống hiến cho dân, cho đất nước, không màng gì đến bản thân. Họ sẵn sàng hi sinh tất cả để đất nước ngày càng giàu đẹp, nhân dân ngày càng sung sướng.Động cơ nào thúc đẩy họ làm việc quên mình nếu không phải là “mục đích” đẹp đẽ và cao thượng? Như vậy, “mục đích” cao thượng chính là ngọn đuốc chỉ đường, là nguồn sức mạnh động viên con người tập trung ý chí, nghị lực và trí tuệ để thực hiện tốt mọi công việc. Nhờ có mục đích” lớn và tinh thần làm việc không mệt mỏi mà các nhà khoa học đã sáng tạo ra bao công trình vĩ đai cho nhân loại.Thực tế lịch sử cho thấy những tên tuổi lưu danh muôn đời đều là những người có “mục đích” sống lớn lao, cao cả. Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung, Hồ Chí Minh… cùng chung một khát vọng: bảo vệ Tể quốc, đánh đuổi ngoại xâm, giành chủ quyền độc lập, tự do thiêng liêng cho dân tộc. Công lao to lớn của các vị anh hùng đó đời đời được nhân dân ca tụng và ghi nhớ.Trong hoàn cảnh đổi mới hiện nay, các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước ta ngày đêm trăn trở, tìm đường đi đúng đắn nhất để khôi phục và phát triển kinh tế, nâng cao mức sống cho nhân dân, xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh như Bác Hồ hằng mong muốn. Đó là “mục đích” tốt đẹp. “Mục đích đó đã tạo ra sức bật mới cho toàn dân tộc. Nhân dân ta bước đầu đã gặt hái được những thành công đáng kể.

 

Là thành viên còn nhỏ tuổi trong gia đình và xã hội, được cha mẹ cho cắp sách đến trường, liệu có ai đặt câu hỏi: “Học để làm gì” hay không? Nếu chúng ta xác định không đúng thì dễ nhụt chí nản lòng khi gặp khó khăn trong học tập. Quá trình học tập từ lớp 1 đến lớp 12 phải là quá trình rèn luyện phấn đấu không mệt mỏi của người học sinh. Vậy học để làm gì? Học để ngày mai bước vào đời có một vốn kiến thức tối thiểu “làm người”. Học để hiểu được điều hay lẽ phải. Học để khi trưởng thành có thể làm việc tự nuôi mình, giúp gia đình và giúp đời.Nhưng mục đích tốt đẹp của mỗi người Không phải tự nhiên mà có. Nó là kết quả của một quá trình rèn luyện và phấn đấu lâu dài của mỗi cá nhân. Ở lứa tuổi học sinh chúng ta, mục đích cao đẹp không phải là cái gì xa xôi, khó đạt tới. Chúng ta cần có nhận thức đúng đắn: học lập là để nâng cao trình độ hiểu biết, nắm vững khoa học kĩ thuật, sau này dùng những tri thức đã học dược để phục vụ đồng bào, Tổ quốc. Việc học tập của chúng ta hôm nay sẽ quyết định tương lai của đất nước ngày mai. Như vậy chúng ta đã có được mục đích tốt đẹp.

 

Bài văn số 3

Hôm nay, ngày mai con người đã sống, đang sống và sẽ sống. Họ sẽ sống mãi mãi đến khi nào lụi tắt hoàn toàn hi vọng, khi nào mục đích thật sự đi vào ranh giới của lụi tàn. Mục đích là điều mà con người luôn hướng tới, luôn muốn đạt được vì đó là điều duy nhất khích lệ họ quyết tâm đến cùng để mà tiếp tục sống và hành động. Mục đích có thể cho ta tất cả và cũng có thể là không nếu như mục đích ấy là cao cả hay tầm thường. “Nếu không có mục đích, anh không làm được điều gì cả. Anh cũng không làm được cái gì vĩ đại nếu mục đích tầm thường”. Lời nói ấy của D. Điđơrô cho đến bây giờ vẫn âm thầm, lặng lẽ ngự trị trong tâm linh mỗi một con người, vẫn cùng các thế hệ tiếp tục dấn thân tiếng bước vào đường đời.Hai chữ “mục đích” là điều mà mỗi một người luôn đặt ra phấn đấu, để có thể đặt bước chân vào vùng trời của mơ ước, hi vọng. Vì lẽ đó mục đích luôn được con người xem như là chìa khóa mở cánh cửa cuộc đời. Có thể nói, mục đích chính là những gì ta hướng tới, là kết quả phải đạt được mà ai cũng xác định trước khi hành động. Nói cách khác, mục đích chính là cái mà ta phải trân trọng để theo đuổi và phấn đấu đạt tới trong công việc hay trong mọi mặt của đời sống.Không chỉ được tạo hóa rộng lòng ban cho một tình cảm thánh thiện mà chúng ta còn có cả lí trí sâu sắc, sáng suốt để mà phân biệt đúng sai, nên hay không nên khi hành động. Nếu như hành động thiếu mục đích, không có định hướng trong công việc, việc gì cũng làm, “Bá nghệ bá tri vị chi ba láp” thì chẳng việc lớn nào có thể thành công. Sống trên đời nếu như chẳng có một phút giây nung nấu, hướng tới mục đích thì dường như tất cả trở nên vô nghĩa, con người sẽ trở nên vô dụng, chẳng thể nào nếm trải hương vị của thành công. Để có được sự chắc chắn thành công trước khi làm một việc gì, con người cần đặt ra mục đích phải đạt được rồi mới tìm cách để thực hiện mục đích ấy. Không có một công việc nào trong cuộc sống lại không có mục đích: mục đích của lao động là để có của cải, mục đích của ăn là để sống, mục đích của học tập là sự hiểu biết, tiến bộ. Nó sẽ là phương hướng dẫn dắt mọi hoạt động của con người. Có mục đích, con người mới có động lực thúc đẩy trong công việc, có niềm vui và niềm tin vào công việc mình làm.Mỗi một công việc là mỗi một mục đích khác nhau. Có thể là mục đích lớn, nhỏ, xấu, tốt, vĩ đại hay vị kỉ, tầm thường. Cuộc đời con người chỉ có một, thế nên mỗi người cần có một mục đích để hướng tới. Mục đích ấy chứng minh ta la một con người theo đúng nghĩa như những gì tạo hóa đã ban tặng. Và thật đẹp biết bao nếu mục đích ấy là cao cả, hướng tới vẻ đẹp chân, thiện, mĩ. Và D. Điđơrô đã hoàn toàn đúng khi một lần nữa khẳng định rằng “Anh cũng sẽ không làm được cái gì vĩ đại nếu mục đích tầm thường”.

 

Mục đích tầm thường là mục đích hướng tới kết quả vị kỉ, hẹp hòi, chỉ có lợi cho bản thân cá nhân mà không hướng tới cộng đồng, nhân loại, chỉ nhìn mối lợi trước mặt mà không thấy tác hại về sau. Sống bằng mục đích tầm thường sẽ bị buộc chặt vào danh lợi, ham muốn tầm thường. Và cuộc đời ấy chỉ thu vào tầm ngắm nhỏ hẹp chẳng thể nào đến được với một chân trời mới mở rộng của ngày sau, cũng như “một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”. Sống với mục đích tầm thường, con người ta tự bằng lòng với chính mình, không có tinh thần phấn đấu thế nên kết quả đạt được cũng chỉ tầm thường như mục đích tầm thường. Phải chăng đó là sự hoài nghi với chính mình, với chính năng lực mình có thể?Gạt đi tất cả sự hoài nghi, bỏ đi tất cả những cái gọi là mục đích tầm thường, con người phải hướng tới cái gì gọi là mục đích cao cả, vĩ đại. Mục đích cao cả, vĩ đại là luôn hướng về Tổ quốc, dân tộc, luôn nghĩ đến “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”, hay luôn vì người chứ không vì riêng ta. Mục đích cao cả, tốt đẹp sẽ hóa thành động lực thúc đẩy con người không ngừng vươn lên trong cuộc sống, vượt qua trở ngại, thử thách, biến ước mơ thành hiện thực, nó sẽ là ngọn đuốc chỉ đường, là nguồn sức mạnh động viên con người tập trung ý chí, nghị lực và trí tuệ để thực hiện tốt mọi công việc. Sống có mục đích, lí tưởng đẹp con người sẽ giàu ý chí, nghị lực, thắng không kiêu bại không nản mà làm nên sự nghiệp lớn. Như vị lãnh tụ vĩ đại của chúng ta, Người đã không ngại gian khổ bôn ba khắp nơi trên thế giới, lúc thì làm đầu bếp trên tàu, lúc thì bị bắt giam, bị giải đi qua biết bao ngục tù,… nhưng rồi Người vẫn không nản chí. Tất cả khó khăn, gian khổ ấy Người đã trải qua không chút oán thán, không một ngày lụi tắt ý chí, hi vọng. Tất cả chỉ vì một mục đích là giải phóng dân tộc, đưa dân tộc ta thoát khỏi đêm đen của nô lệ để hướng tới bình minh của những ngày độc lập, tự do. Và Người đã để lại câu nói bất hủ, chứng minh cho mục đích cao cả, vĩ đại mà cả đời Người hướng tới cho đến lúc Người đã ra đi: “Tôi chỉ có một ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho đất nước ta hoàn toàn độc lập, dân ta hoàn toàn tự do, đồng bào ta ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”. Không chỉ riêng Bác, thực tế lịch sử cho thấy những tên tuổi lưu danh muôn đời đều là mục đích sống lớn lao, cao cả. Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung,… ai cũng chung một khát vọng lớn là bảo vệ Tổ quốc, đánh đuổi ngoại xâm, giành chủ quyền độc lập, tự do thiêng liêng cho dân tộc.

 

Bài văn số 4

Có bao giờ bạn tự hỏi mình sinh ra trên cuộc đời là vì điều gì? Bạn sống để làm gì? Chắc hẳn sẽ rất khó khăn để đưa ra câu trả lời, tại sao lại như vậy? Bởi vì chúng ta chưa có cho cuộc đời mình một mục tiêu hay chính là lí tưởng sống. Hơn bất cứ thứ gì đây là một yếu tố quyết định tương lai của bạn, đáng để bạn suy ngẫm…Trước hết, hãy cùng tìm hiểu thế nào là lí tưởng sống? Lí tưởng sống là mục đích, là điều mà mỗi người hướng đến. Là mục tiêu mà mỗi người mong muốn đạt được, là đích đến cho những cố gắng của con người trong cuộc sống. Mỗi người đều có một lí tưởng sống cho mình, người có lí tưởng cao đẹp chính là người sống với mục đích tốt đẹp, suy nghĩ và hành động tích cực, không ngừng phấn đấu và rèn luyện để hoàn thiện bản thân mình.Vậy tại sao con người phải sống có lí tưởng? Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng nhớ đến hình ảnh Bác Hồ trong cuộc trò chuyện với bác Lê – một người bạn của Bác trước khi Người rời khỏi Bến Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước. Năm ấy, khi bác Lê hỏi tiền đâu, Bác đã đưa hai bàn tay ra và nói tiền đây. Trong lòng người thanh niên Nguyễn Tất Thành ngày ấy là cả một nhiệt huyết tràn đầy lí tưởng tìm đường cứu đất nước. Bác có lí tưởng, đó là con đường Cách mạng và Bác đã dùng hai bàn tay của mình để thực hiện lí tưởng đó. Cuối cùng, Bác đã thành công. Vậy nên, khi chúng ta có lí tưởng, có mục tiêu của cuộc đời mình chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng để hoàn thành nó. Con người sống trong cuộc đời này ai cũng có ước mơ, có mục đích sống. Và chỉ khi đó ta mới sống hết mình, sống có kế hoạch, sống đúng nghĩa của sống. Lý tưởng sống chính là điều kiện để con người vươn lên hoàn thiện bản thân mình hơn. Người sống có lý tưởng sẽ thành công hơn trong cuộc sống, trở thành một người lạc quan, sống có ích cho xã hội. Đó là điều hiển nhiên và Bác Hồ là một minh chứng rõ nhất. Hoặc lướt đọc qua cuộc đời của những người thành công ta không thể phủ nhận một điều rằng họ có ước mơ, họ phấn đấu từng ngày để hoàn thiện ước mơ. Mỗi người nên tự lựa chọn cho mình một lối đi riêng, một cuộc đời, một lí tưởng riêng và không ngừng nỗ lực để đi đến cuối đỉnh của thành công – hoàn thành lí tưởng của cuộc đời mình.Chúng ta – những thế hệ trẻ của tương lai, của đất nước, càng nên sống có mục tiêu, có hoài bão, có ước mơ. Nếu trong thời kì cách mạng ngày trước thế hệ thanh niên yêu nước lấy lí tưởng cộng sản làm lí tưởng chung, sẵn sàng chiến đấu hi sinh để đổi lấy bình yên cho tổ quốc. Còn chúng ta bây giờ, được sống trong thời kì hòa bình, được tự do lựa chọn mục tiêu sống của cuộc đời mình. Có thể bạn mong muốn sau này có thật nhiều tiền, đi thật nhiều nơi, mục tiêu của bạn là được đi vòng quanh thế giới. Hay bạn ước mình sẽ có thể mang nụ cười, chia sẻ tình yêu thương đến với mọi người. Và để làm được điều đó bạn bắt đầu từ những chuyến đi thiện nguyện nhỏ. Lí tưởng, ai cũng có. Nhưng quan trọng bạn đã nuôi dưỡng lí tưởng đó như thế nào? Tôi có một cậu bạn, từ bé đã mơ ước được bay lượn trên bầu trời – cậu ấy muốn được làm phi công. Ngày thơ bé, ước mơ đó vô cùng mãnh liệt. Nhưng rồi theo thời gian, cậu ấy lớn lên, đến bây giờ khi đang đứng trước ngưỡng cửa của cuộc đời, cậu ấy đã không điền vào phiếu đăng kí thi chuyên ngành hàng không. Tôi hỏi tại sao, cậu ấy chỉ lắc đầu và nói cậu không đủ khả năng. Tôi tự hỏi, gần mười hai năm trời cậu kiên trì theo đuổi, coi đó như mục đích sống của cuộc đời, tại sao bây giờ lại buông dễ dàng như vậy? Nhưng cậu nói sẽ không bao giờ từ bỏ, cậu sẽ chờ đến một ngày cậu đủ điều kiện để thực hiện điều đó. Cả cuộc đời cậu ấy chỉ theo đuổi duy nhất một điều đó, và tôi tin cậu sẽ không bao giờ từ bỏ. Thật ra chúng ta ai cũng có lúc như thế, bởi lẽ ta chưa biết sẽ theo đuổi lí tưởng bằng cách nào, nên làm như thế nào?Một điều ta rõ ràng có thể thấy, những người thành công luôn là những người sống có lí tưởng, kiên trì theo đuổi đam mê. Còn những thanh niên sống chơi bời, lêu lổng, nghĩ rằng đó là điều tốt, họ buông thả trước cuộc đời. Họ – những con người đó sẽ đi theo con đường sai trái. Thế hệ thanh niên chúng ta bây giờ nên lựa chọn thái độ sống tích cực, sống có ích cho xã hội. Sống để những năm tháng sau này khi nhìn lại ta sẽ không thấy hối tiếc vì những gì đã qua. Riêng đối với bản thân tôi, tôi không có lí tưởng cao siêu hay vĩ đại, nhưng tôi biết tôi muốn được đem cái chữ về với buôn làng, về những nơi núi đồi nghèo khổ. Và tôi vẫn đang hằng ngày tích cực học tập, rèn luyện để có thể thực hiện điều đó.Sống trong cuộc đời này, thế giới đang không ngừng biến đổi, nếu bạn không có mục đích, có lí tưởng bạn sẽ sớm bị guồng quay xã hội đảo ngược. Hãy chọn cho bản thân một cuộc sống thật ý nghĩa, để những giọt mồ hôi, giọt máu của những thế hệ đã qua không đổ một cách vô ích. Và cuối cùng tôi muốn nhắn nhủ với các bạn rằng: "Tuổi trẻ không có lí tưởng giống như buổi sáng không có mặt trời."

Bài văn số 5

Trong xã hội, có người công thành danh toại, cũng có kẻ suốt đời lao đao, lận đận chẳng làm nên chuyện gì đáng kể. Có người sống không hề băn khoăn về mục đích sống, tựa như con tàu ra biển không xác định hướng đi sống không biết ai, chết chẳng ai hay. Lại có người ý đồ thì rât lớn mà sự nghiệp rất nhỏ. Chuyện thành công hay thất bại do rất nhiều nguyên nhân tạo nên, trong đó chủ yếu là tính “mục đích”. Vì vậy Điđơrô đã nhận xét: “Nếu không cố mục đích, anh không làm được gì cả. Anh củng không làm được cải gì vĩ đại nếu mục đích tầm thường”.Câu nói của ông đề cập đến tính “mục đích” của mọi công việc, mọi hoạt động của con người. Con người phải có mục đích sống. Mục đích sống tốt đẹp là nguồn động viên con người phấn đấu để đạt được kết quả tốt đẹp hơn, sống hữu ích hơn trong xã hội. Nhận xét trên của Điđơrô hoàn toàn chính xác. Nó sẽ hướng mọi suy nghĩ, hành động, tập trung ý chí, nghị lực của con người để đạt được yêu cầu đã đặt ra.

“Mục đích” là kim chỉ nam của con người cho nên con nguừi không thể sống, làm việc mà không có “mục đích* nào cả.

Con người có trí tuệ soi sáng nên thường đặt ra yêu cầu cụ thể trước mỗi việc làm hay còn gọi là mục tiêu hành động và trí tuệ chi phối mọi suy nghĩ. Loài người thường dùng lí trí để phân biệt đúng sai, nện hay không nên khi hành động. Hành động thiếu mục đích thường không có hiệu quả. Truớc khi làm việc gì, con người thường đặt ra “mục đích” ấy. Từ trước tới nay, đã có bao nhiêu nhà bác học nghiên cứu, tìm tòi, sáng tạo trên mọi lĩnh vực để đem lại những kết quả tốt đẹp nhất, nhằm mục đích cải thiện đời sống con người. “Mục đích” sẽ mở ra phương hướng, dẫn dắt mọi hoạt động của con người.

Có “mục đích", con người mới có động lực thúc đẩy trong công việc, có niềm vui và niềm tin vào việc mình làm. Ngược lại, nếu sống không có mục đích, con người sẽ trở nên thụ động, bạc nhược và vô dụng, cuộc đời mất hết ý nghĩa.

Thế nào là “mục đích tầm thường”? Một kẻ chỉ nghĩ đến quyền lợi của cá nhân, làm gì cũng chỉ nhằm đạt kết quả cho cá nhân minh, cho gia đình mình mà không nghĩ đến quyền lợi của những người xung quanh thì “mục đích” ấy là “mục đích” tầm thường, ích kỉ. Cách sống của người đó không có ích cho cộng đồng. Bên cạnh đó, không ít người sống có mục đích cao thượng tốt đẹp. Họ là những con người có ích cho xã hội, gia đình và suốt đời cống hiến cho dân, cho đất nước, không màng gì đến bản thân. Họ sẵn sàng hi sinh tất cả để đất nước ngày càng giàu đẹp, nhân dân ngày càng sung sướng.

Động cơ nào thúc đẩy họ làm việc quên mình nếu không phải là “mục đích” đẹp đẽ và cao thượng? Như vậy, “mục đích” cao thượng chính là ngọn đuốc chỉ đường, là nguồn sức mạnh động viên con người tập trung ý chí, nghị lực và trí tuệ để thực hiện tốt mọi công việc. Nhờ có mục đích” lớn và tinh thần làm việc không mệt mỏi mà các nhà khoa học đã sáng tạo ra bao công trình vĩ đai cho nhân loại.

Thực tế lịch sử cho thấy những tên tuổi lưu danh muôn đời đều là những người có “mục đích” sống lớn lao, cao cả. Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung, Hồ Chí Minh… cùng chung một khát vọng: bảo vệ Tể quốc, đánh đuổi ngoại xâm, giành chủ quyền độc lập, tự do thiêng liêng cho dân tộc. Công lao to lớn của các vị anh hùng đó đời đời được nhân dân ca tụng và ghi nhớ.

Trong hoàn cảnh đổi mới hiện nay, các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước ta ngày đêm trăn trở, tìm đường đi đúng đắn nhất để khôi phục và phát triển kinh tế, nâng cao mức sống cho nhân dân, xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh như Bác Hồ hằng mong muốn. Đó là “mục đích” tốt đẹp. “Mục đích đó đã tạo ra sức bật mới cho toàn dân tộc. Nhân dân ta bước đầu đã gặt hái được những thành công đáng kể.

Là thành viên còn nhỏ tuổi trong gia đình và xã hội, được cha mẹ cho cắp sách đến trường, liệu có ai đặt câu hỏi: “Học để làm gì” hay không? Nếu chúng ta xác định không đúng thì dễ nhụt chí nản lòng khi gặp khó khăn trong học tập. Quá trình học tập từ lớp 1 đến lớp 12 phải là quá trình rèn luyện phấn đấu không mệt mỏi của người học sinh. Vậy học để làm gì? Học để ngày mai bước vào đời có một vốn kiến thức tối thiểu “làm người”. Học để hiểu được điều hay lẽ phải. Học để khi trưởng thành có thể làm việc tự nuôi mình, giúp gia đình và giúp đời.

Nhưng mục đích tốt đẹp của mỗi người Không phải tự nhiên mà có. Nó là kết quả của một quá trình rèn luyện và phấn đấu lâu dài của mỗi cá nhân. Ở lứa tuổi học sinh chúng ta, mục đích cao đẹp không phải là cái gì xa xôi, khó đạt tới. Chúng ta cần có nhận thức đúng đắn: học lập là để nâng cao trình độ hiểu biết, nắm vững khoa học kĩ thuật, sau này dùng những tri thức đã học dược để phục vụ đồng bào, Tổ quốc. Việc học tập của chúng ta hôm nay sẽ quyết định tương lai của đất nước ngày mai. Như vậy chúng ta đã có được mục đích tốt đẹp.

Leave a Comment