Bài viết số 1
Người xưa có nói: sự học thì vô cùng mà cuộc đời con người chỉ là hữu hạn. Sống này chỉ có thể kéo dài khi chúng ta học tập, tiếp thu được càng nhiều tri thức và hiểu biết. Thế nhưng, những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, đang ở tuổi học hành thì lại không nhận thức được điều đó. Học qua loa, đối phó đang là một vấn đề đáng buồn ở học sinh ngày nay.
Cách học qua loa, đối phó có thể hiểu là cách học, làm bài không tập chung, không chuyên tâm và cố gắng cho môn học. Việc học qua loa, đối phó là hành động thuộc về thái độ với việc học, là ý thức của từng người học sinh.
Trong xã hội hiện đại ngày nay, hiện tượng học đối phó đã trở thành một căn “bệnh” khá phổ biến ở học sinh và có tốc độ “lây lan” khá nhanh. Bài làm qua loa, nhanh chóng, thậm chí đi chép bài để có đủ số lượng mà không hề quan tâm đến việc hiểu bản chất vấn đề, môn học. Ở trường học, học đối phó thường diễn ra với những môn xã hội: Lịch sử, Địa Lý, Ngữ Văn, … ở những học sinh ham chơi, không có ý thức phấn đấu trong môn học.
Khi có những hành động học qua loa, đối phó, học sinh thấy điều đó rất tốt. Học qua loa họ vẫn có đầy đủ bài mà không cần tốn quá nhiều công sức, lại có thời gian làm những bài khác. Nhưng học sinh lại không nhìn được những tác hại đằng sau cái lợi nhất thời đó. Người ta thường nói rằng cái gì đến quá dễ dàng và nhanh chóng thường sẽ không bên lâu. Kiểu học như thế chỉ giúp cho học sinh hoàn thành bài tập giao lúc đó, đạt yêu cầu khi ấy. Thực tế, trong đầu họ không có thêm một chút kiến thức. Sau mỗi lần làm bài đối phó, lượng kiến thức cứ tăng lên trong khi trong khi lượng tri thức không hề tăng, chưa nói đến rằng nó sẽ giảm khi chúng ta càng ngày càng lười suy nghĩ và ghi nhớ. Kết quả học tập của những người học hành đối phó, không quyết tâm chắc chắn sẽ không thể bằng những người cố gắng, quyết tâm và cả sự chăm chỉ nữa. Về lâu dài, học đối phó là một con dao, chặt đứt con đường học của bạn. Học qua loa, đối phó còn là liên quan đến ý thức và thái độ của con người. Mọi thứ đều có thể với sự quyết tâm, lòng nhiệt huyết và thái độ nghiêm túc với việc mình làm, như Steve Jobs đã khẳng định: “Điều duy nhất để tạo nên thành công là yêu điều mình làm”. Việc nhỏ cũng không làm được nói chi đến việc lớn. Với thái độ như thế, có dễ dàng sống trong xã hội ngày càng tiến bộ và cạnh tranh như ngày nay? Một xã hội chỉ có những con người lúc nào cũng lo đối phó, qua loa, luôn nghĩ cho mình như thế, liệu có thể phát triển? Thái độ với công việc, với cuộc sống chính là cách quyết định trình độ phát triển giữa con người với con người, giữa quốc gia với quốc gia. Đó chính là sự khác biết giữa con người Nhật Bản và con người Việt Nam, giữa Hoa Kì và Việt Nam.
Hiện trạng học qua loa, đối phó đang phổ biến có nhiều nguyên do. Có thể thấy, sự khác nhau giữa các nước đều xuất phát từ nền giáo dục. Nền giáo dục Việt Nam vẫn còn chú trọng vào thành tích, điểm số mà chưa có giải pháp cho việc phát triển toàn diện năng lực học sinh, không tìm được động lực cho học sinh tự mình cố gắng. Những áp lực điểm số với bạn bè, áp lực bằng cấp của bố mẹ khiến cho học sinh không có thời gian làm một cách nghiêm túc. Quá nhiều bài phải làm, quá nhiều môn phải học, nhưng thời gian vẫn chỉ 24 tiếng như thế. Một phần đó cũng là do môn học quá nhiều kiến thức, chỉ chú trọng vào lí thuyết mà không đề cập tới thực hành dễ khiến học sinh chán ngán và sinh ra sự đối phó. Chính môi trường học như thế khiến học qua loa, đối phó lây lan nhanh như “virus”. Đặc biệt, đó cũng là do bản thân học sinh, không nhận thức được vai trò của việc học cũng như thái độ với công việc mình làm. Với học sinh, học vẫn là cho cha mẹ, thầy cô, không ảnh hưởng đến tương lai và việc của mình. Tự học sinh đã nghĩ như thế thì không chỉ có việc học qua loa, đối phó mà còn dẫn đến nhiều hiện tượng tiêu cực khác.
Rất nhiều học sinh biết hành động của mình là không đúng, cũng biết tác hại của việc học đối phó nhưng vẫn không biết cách tự cứu lấy mình. Muốn thay đổi học sinh, phải thay đổi môi trường học tập của chúng. Điểm số sau này chẳng nói rằng bạn giỏi hay không, chẳng quyết định cuộc đời bạn sau này thế nào. Vì thế, hãy đặt vấn đề điểm số và bằng cấp sang một bên, khuyến khích học sinh tìm hiểu và phát huy năng lực của mình, tham gia nhiều hơn vào những hoạt động ngoại khóa, những thí nghiệm thực hành, … Khi đó, hứng thú với môn học sẽ tự đến. Học sinh cũng cần thay đổi suy nghĩ của mình, rằng học cho mình, không phải một ai khác. Không ai có thể sống thay ta và không ai có thể hủy hoại cuộc sống chúng ta ngoài chính chúng ta cả. Tự mình thay đổi, tự mình học hỏi để tự mình tỏa sáng!
Chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống nhưng những kiến thức thì mênh mông và thành công vẫn đang đợi bạn. Học hay không, đối phó hay nhiệt huyết, chỉ có bạn mới có thế quyết định.
Bài viết số 2
Trong cuộc sống hiện đại hóa, công nghiệp hóa hôm nay, đất nước Việt Nam ta đã có những đổi mới tích cực trong việc giáo dục. Nhưng song song với những mặt tích cực đó, còn có những cái xấu, cái chưa tốt nhìn thấy rõ, mà ví dụ điển hình là việc học đối phó của phần lớn học sinh ngày nay.
Vậy học đối phó là gì và do đâu? Ai trong chúng ta dám thừa nhận mình chưa bao giờ như thế? Việc học, quan trọng là lòng yêu thích, sự say mê tìm tòi, tạo cho mình một cái nhìn mới mẻ trong việc tiếp nhận và tích lũy kiến thức. Từ đó, ta mới có thêm niềm tin, những hứng thú để tiếp tục chặng đường học tập. Hãy nhìn những đứa trẻ, học tập đối với chúng luôn là sự tự do, là những bí ẩn chúng mong muốn được giải mã. Nhưng học sinh ngày nay thì lại khác. Học tập, xem như một nghĩa vụ bắt buộc, áp đặt và nặng nề. Thầy cô giảng, ta cứ dỏng tai lên nghe, nhưng chữ có vô đầu không thì không quan trọng. Nói điều này ra, một số người bảo ta bày vẽ, họ nói rằng: "Dào, chép bài mỏi tay chết còn học này học nọ!". Vậy là việc học cũng nhàm chán như một nỗi khổ. Người ta dần dần nghĩ ra những "quái chiêu" để đối phó với việc học, để qua mặt thầy cô.
Phao, copy, chép sách giải, hỏi bài bạn, đến "lò" luyện mong vớ lấy vài con chữ,… Học mà không biết mình học vì cái gì, vì một mục đích cao đẹp nào, để đạt được thành công ra sao trên đường đời. Học như học vẹt, miệng đọc qua loa, bài tập không chuyên sâu, mồm miệng cố la cho lớn để ra vẻ ta đây với thiên hạ. Không những học sinh yếu kém mà các bạn có năng lực tốt cũng "đối phó". Thầy dạy cho có và trò học đối phó, một khung cảnh dễ nhận thấy ở các lò luyện thi, trường chuyên, lớp giỏi. Việc đối phó như một tấm khiên chống đỡ sự thất vọng của thầy cô, cha mẹ và những lời bàn tán của bạn bè. Chúng ta dần đánh mất những truyền thống học tập của người học sinh, để đổi lấy những con điểm cao chót vót, những nguyện vọng để bằng bạn bè.
Học đối phó là vấn nạn lớn, nó ăn mòn và hủy diệt sự tự chủ trong mỗi con người, gặm nhấm những đức tính tốt đẹp trong mỗi học sinh chúng ta. Cần có biện pháp, không thể nói suông ngày một ngày hai. Mỗi khi học tập, hãy tìm tòi những câu hỏi, đi sâu vào những kiến thức, dành nhiều thời gian cho những mục tiêu mình cần vươn đến. Và hãy nhớ rằng: Chúng ta là chủ nhân tương lai của đất nước, là thế hệ học sinh mới, không thể đi lên mà không có kiến thức, trí tuệ và lòng hăng say yêu thích
Bài viết số 3
Bể học vô bờ, nhưng thiết nghĩ nếu bạn học tập với một tinh thần hăng say, nhiệt tình, nghiêm túc thì bạn cũng sẽ gặt hái được thành công mà thôi. Chính vì thế, việc ta học đối phó sẽ gây ra rất nhiều ảnh hưởng tiêu cực. Bạn có suy nghĩ sao về vấn đề này, hãy cùng tôi tìm hiểu nhé.
Học đối phó là ý thức học tập thiếu trách nghiệm, sự nghiêm túc và hăng say, chỉ đi học vì bố mẹ ép buộc hoặc vì mong muốn của gia đình mà thôi. Người học đối phó luôn có tâm lí chán nản, mệt mỏi khi phải làm theo sự chỉ dẫn của người khác và mất đi mục đích ý nghĩa của việc học chân chính. Hiện nay ở nước ta tình trạng học đối phó diễn ra khá nghiêm trọng và phổ biến khiến cho ngành giáo dục và gia đình học sinh gặp nhiều phiền muộn trong việc nâng cao tinh thần, ý thức trách nghiệm của việc học tập đối với học sinh.
Khi học đối phó sẽ gây ra cảm giác chán nản, mệt mỏi và căng thẳng cho người học. Người học đối phó bị mất đi niềm say mê và hứng thú học tập sẽ khiến cho thái độ học vô trách nghiệm, bất cần dẫn đến kết quả học tập sa sút. Nhưng đâu chỉ riêng người học bị ảnh hưởng mà thay vào đó, những yếu tố kéo theo cũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Tuy chỉ là học đối phó những bạn cũng phải đầu tư tiền bạc, mồ hôi công sức của bố mẹ cho việc đóng học phí. Vậy thì chẳng phải bạn đã tự làm hủy hoại công sức của bố mẹ mình hay sao. Hơn nữa khi học đối phó, kiến thức được tiếp thu một cách thụ động, nông cạn và không giá trị, người học dẫn dần vì thế mà cảm thấy chán nản, buông xuôi, dẫn đến hành động tiêu cực. Học đối phó là sự ảnh hưởng đến không chỉ cá nhân mà còn tập thể. Chúng ta, những mầm non tương lai của đất nước, là nguyên khí quốc gia, nếu ngay cả chúng ta là lực lượng nòng cốt của dân tộc còn có thái độ vô trách nhiệm với chính mình, gia đình mình thì tương lai đất nước sẽ trông chờ vào đâu. Chúng ta chỉ biết nghĩ về bản thân nhưng quên mất rằng mỗi chúng ta là một mắt xích quan trọng trong sự tiến bộ và phát triển chung của dân tộc và nhân loại.
Đời người chỉ sống có một lần, hãy sống sao cho khỏi phải ân hận, xót xa vì năm tháng sống hoài, sống phí. Những năm tháng còn đi học, còn cắp sách đến trường chẳng phải là tuổi trẻ, tuổi thanh xuân chẳng thắm lại hai lần đó ư? Vậy thì còn gì ý nghĩa và cao quý hơn là việc học để khẳng định giá trị sự tồn tại của bản thân, để góp phần vào sự tiến bộ, văn minh chung của nhân loại. Người không học đối phó sẽ tìm thấy cho mình trách nghiệm và mục đích phấn đấu, từ đó không ngừng vượt qua chính mình để phát triển và nâng cao bản thân. Nếu không có thái độ học tập nghiêm túc, dần dần bạn cũng chỉ nhưu con thiêu thân lao vào vùng cấm đen tối và tù đọng, tự mình tìm cách buộc dây mình mà thôi.
Sự học chưa và không bao giờ là dễ dàng, vì thế để có thể học tập hiệu quả và đúng đắn thì mỗi người cần tự rèn luyện cho mình một nhân cách bản lĩnh, thái độ nghiêm túc trong học tập. Chính lòng nhiệt tình và sự hăng say sẽ là động lực để bạn chiến thắng chính mình. Hãy dùng kiến thức của mình tích lũy được và vun đắp nên truyền thống và bề dày hiếu học của cha ông, làm giàu có chính mình và phát triển non sông sánh vai với các cường quốc năm châu bạn nhé.
Ngay bây giờ, hãy đứng lên và hành động có trách nhiệm. Bằng cách học tập và cống hiến hết mình cho tổ quốc thân yêu để khẳng định và tỏa sáng chính mình, vì điều làm nên sự khác biệt giữa con người với con người chính là tri thức.
Ngoài bài văn nghị luận về học đối phó còn rất nhiều chủ đề nghị luận về học sinh bỏ học, học lệch, lười học, học đi đôi với hành, học tập suốt đời
Bài viết số 4
Giáo dục là một vấn đề được xã hội Việt Nam chú ý đến rất nhiều trong những năm đầu của thế kỉ XXI. Mặc dù đây là một trong những ngành quan trọng bậc nhất của đất nước và nhận được sự quan tâm rất lớn của chính phủ, nhưng nhưng khuất mắc, tiêu cực trong ngành vẫn cứ tồn tại và lan rộng ra. Một trong những vấn đề lớn nhất, nổi bật nhất chính là hiện tượng gian lận trong thi cử, kiểm tra, hay nói một cách khác là tình trạng học đối phó, quay cóp bài của học sinh trong kiểm tra, thi cử.
“Học đối phó” là hiện tượng học sinh học bài chỉ để vượt qua một kì thi, một giờ kiểm nào một cách gượng ép và không hề lưu giữ một tí gì về những thứ đã học sau lần kiểm tra, lần thi đó. Còn “quay cóp bài” là tình trạng học sinh xem bài của nhau hoặc xem tài liệu trong giờ kiểm tra, thi cử. Nói một cách đơn giản hơn, đó là những hiện tượng tiêu cực trong một nền giáo dục.
Và đáng tiếc thay, cái tiêu cực đó dường như đã trở thành “một phần tất yếu trong cuộc sống” của học sinh thời nay và nó đang ăn sâu, lan rộng vào tiềm thức của những người đang ngồi trên ghế nhà trường.
Xét về một mặt nào đó, những hành động này có thể cho họ lợi ích nhất thời, đó có thể là những điểm tám, điểm chín,..trong các kì thi, kiểm tra chẳng hạn. Nhưng nếu ta xét một cách toàn diên và sâu rộng hơn, thì cái lợi trước mắt đó sẽ lại là cái hại lâu dài cho chính bản thân họ và cho cả đất nước, dân tộc. Khi những người học sinh thực hiện những hành động tiêu cực đó, thì liệu khi họ rời khỏi ghế nhà trường nhà bước vào xã hội, trong bộ óc của họ có chứa được một tý kiến thức nào để có thể chung sống với xã hội hay không. Và liệu một dân tộc, một đất nước sẽ ra sao khi nền giáo dục của đất nước đó, dân tộc đó chỉ tạo ra những con người trẻ tuổi với cái đầu rỗng tuếch và suy nghĩ dối tra, tôi chắc hẳn rằng sẽ trở nên suy yếu đi, thậm chí là diệt vong.
Mọi thứ đều có nguyên nhân của chính nó và những tiêu cực trên cũng thế. Nguyên nhân trước hết chính là mỗi bản thân người học sinh đã không tự xác định được học để làm gì và học như thế nào, từ đó suy nghĩ và hành động của họ trở nên sai trái là đương nhiên. Nhưng ta cũng ko thể trách họ hoàn toàn được, làm sao họ có thể tốt được khi mà những người thầy, người cô cứ mãi đếm tỉ lệ lên lớp, tỉ lệ tốt nghiệp,…khi mà những người đứng đầu ngành cứ mãi loay hoay với những vấn đề “biết rồi, khổ lắm, nói mãi” như cải cách sách giáo khoa, học phí,…khi mà….Và tất cả những thứ đó đã góp phần tạo nên một hiện tượng tiêu cực phổ biến này.
Để có thể giải quyết một cách triệt để dc những hiện tượng trên, thì những vị lãnh đạo của chúng ta cần phải có những chiến lược, mục đích thật sự đúng đắn và sáng tạo cho ngành giáo dục, cùng với đó những người giáo viên phải truyền được cho học sinh tinh thần học tập, phải cho họ thấy mục đích của học tập không phải là để trở thành “ông này bà nọ”, để được “ăn sung mặc sướng”, để có cái bằng cấp vô nghĩa,…mà là tích lũy tri thức để có thể tồn tại, chung sống, phát triển và tự khẳng định mình. Và trên hết. bản thân mỗi học sinh cần phải tự nỗ lực học tập, tự xác định được mục đích học tập và phương pháp học tập hiệu quả, và nhất là phải để cho lòng tự trọng của mình lên tiếng trước những cám dỗ của tiêu cực.
Hãy hành động ngay bây giờ, và đừng chờ đợi nữa. Nếu không, đến một lúc nào đó, khi những sản phẩm thất bại này của ngành giáo dục bước ra xã hội và làm chủ đất nước thì dân tộc ta, đất nước ta sẽ phải đứng bên bờ suy thoái, diệt vong.
Bài viết số 5
Các thế hệ học sinh được xem như là những chủ nhân tương lai của đất nước. Học sinh có tốt, có giỏi thì tương lai đất nước mới rộng mở. Nhưng hiện nay, đâu phải học sinh nào cũng có tinh thần tự giác học hành mà chúng lười biếng, ham chơi hơn ham học. Để chống chế với cha mẹ, thầy cô nên chúng bắt đầu đi theo lối học đối phó. Cách học này sẽ khiến cho chúng dần trở nên chán ghét việc học, kết quả sa sút. Đây quả thực là một cách học vô cùng sai lầm.
Vậy học đối phó là học như thế nào? Học đối phó là việc học thiếu say mê, hứng thú, đi học trên tinh thần bị bắt buộc. Những người học đối phó sẽ luôn cảm thấy chán nản, mệt mỏi khi phải học theo lời hối thúc của người lớn, dần dần quên mất đi việc học chân chính. Hiện nay, tình trạng hoc đối phó diễn ra ở hầu hết lứa tuổi học sinh tùy theo mức độ nặng hay nhẹ, khiến cho nền giáo dục Việt Nam đang reo hồi chuông cảnh báo, gây ra sự lo lắng, phiền phức trong vấn đề nâng cao ý thức học sinh.
Khi học đối phó sẽ gây ra cảm giác chán nản, mệt mỏi, căng thẳng cho người học, khiến cho họ mất đi niềm say mê, hứng thú của việc học chân chính. Biểu hiện của nó rất rõ ràng. Học hành không tự giác, chỉ chăm chăm vào sách tham khảo rồi chép nộp cho thầy cô để chống chế; trong giờ học thường mất tập trung, thi cử thì gian lận vì muốn đạt điểm cao che mắt cha mẹ, thầy cô,… Dần dần kết quả học hành sa sút thì các bạn lại càng trở nên nan chí trong việc học. Tuy nhiên, đâu phải chỉ những người học đối phó bị ảnh hưởng mà rất nhiều thứ cũng bị ảnh hưởng theo. Tiền học phí cha mẹ phải nộp đều đặn ấy vậy mà đi học không tập trung lại còn học đối phó thì giống như hủy hoại hết công sức vất vả của cha mẹ. Hơn thế nữa, khi học đối phó, vì không tập trung nên kiến thức dần trở nên nông cạn, dần dần vì thế mà trở nên buông xuôi, chán nản. Một cá nhân ảnh hưởng kéo theo cả một lực lượng đi xuống khi “nhân tài là nguyên khí của quốc gia”, các bạn học sinh chính là mầm non tương lai của đất nước mà lại có thái độ vô trách nhiệm với tương lai của mình như vậy thì thử hỏi tương lai đất nước sẽ đi về đâu.
Việc học chưa bao giờ là dễ dàng nên để có thể học tập hiểu quả thì chính bản thân người học cần có ý thức tự giác tìm tòi học hỏi, thái độ nghiêm túc trong khi học. Hãy để lòng nhiệt tình và say mê thức tỉnh tinh thần tự giác ấy để tích lũy thêm được nhiều tri thức, vun đắp và phát huy truyền thống hiếu học của Việt Nam, đưa đất nước ngày một phát triển đi lên, sánh vai các cường quốc năm châu.
Như vậy việc học đối phó quả là một cách học gây ra nhiều tác hại. Không chỉ khiến bản thân người học trì trệ sa sút mà còn khiến cho cả một đất nước bị ảnh hưởng trong tương lai. Là một học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường, hãy luôn nỗ lực, chủ động, tích cực trong việc học để trở thành một người công dân tốt, có ích cho đất nước sau này.