5 dàn ý biểu cảm về 4 mùa trong năm

Dàn ý số 1 A- MB Thời gian cứ trôi. Nó đem đến cho con người bao điều kì diệu. Một trong những điều kì diệu và tuyệt vời ấy là thời gian ban tặng …

Dàn ý số 1

A- MB

Thời gian cứ trôi. Nó đem đến cho con người bao điều kì diệu. Một trong những điều kì diệu và tuyệt vời ấy là thời gian ban tặng cho con người, cho cuộc sống bốn mùa.

B- TB

Bốn mùa trên đất nước thân yêu

 

Món quà kì diệu thứ nhất – mùa xuân. Mùa xuân đến, hơi thở nồng nàn, rạo rực cũng theo về. Hơi thở ấy và đôi bàn tay mềm mại của mùa xuân như có phép màu thổi hồn vào vạn vật, ve vuốt vạn vật. Tất cả tỉnh giấc sau những ngày đông giá và sự sống bắt đầu cựa mình. Cũng chỉ chờ có vậy, những chồi non thi nhau vươn mình, những cành đào, cành mai bừng dậy muôn sắc màu. Ta bắt gặp màu nắng vàng tinh khiết của phương Nam trong những cánh hoa mai, sắc hồng tinh khôi e thẹn trên má thiếu nữ của cành đào phương Bắc, màu trắng thanh cao trong mỏng mảnh hoa mận, hoa lê… Mùa xuân đẹp biết bao, bởi đó là sự khởi đầu, là sự hồi sinh. Màu lá non ngỡ ngàng như mắt trẻ tròn xoe chào cuộc sống. Xanh biêng biếc như màu nắng non – mới lên. Mới mẻ và tinh khôi, ấm áp và rạo rực, trỗi dậy và bừng bừng nhựa sống. Ấy là mùa xuân. Ta hãy lắng nghe trong gió lời thì thầm cám ơn của cây, của đất, của đàn chim từ phương Nam bay về. Ta hãy lắng nghe lời mời gọi thiết tha, lời hát ngọt ngào của cuộc sống. Và cả lòng ta nữa cũng đang ngân vang muôn ngàn cung bậc cảm xúc trước nồng nàn mùa xuân.

 

Nắng non lấp lánh nhường chỗ nắng vàng – Đám mây trắng tinh thơm nức hương của chồi non nhường bầu trời cho những đám mây xanh lơ. Không gian trong veo. Hạ sang. Nắng nhiều vô tận. Gió cũng hào phóng trong mỗi chiều hè, vuốt ve, mơn man cây cỏ. Rồi ve thảng thốt kêu, rồi hoa phượng náo nức tuổi học trò. Trong ta bỗng lạc vào mênh mang kí ức khi bắt gặp cả một trời rực đỏ màu phượng. Tạm biệt mái trường ta về với những ngày hè sau chín tháng bên thầy, bên bạn. Nhưng rồi lại bất chợt nao nao khi thèm nghe tiếng trống trường mỗi sáng, thèm những bước nhảy tung tăng cùng lũ bạn trên sân trường. Thèm cả tiếng thầy cô âu yếm lẫn trách phiền mặc dù có những lúc trong năm học ta thấy ngại vì những bài, những vở. Thế rồi ve cũng mệt, im dần tiếng. Phượng cũng buồn vì học trò nghỉ hết không biết vui cùng ai nên nhạt dần và lả tả thả những cánh son, sấm bớt ra oai, mưa rào lười biếng ít ghé thăm, màu vàng rực rỡ của tháng năm, tháng sáu nồng nàn cũng phai. Hạ sắp qua, học trò lại kéo về ríu rít trên sân trường. Phượng cố nán lại bằng tán lá màu lục thẫm và những quả non treo khắp cành cây như là gom cả mùa hè giấu vào đó để giành cho lũ học trò.

 

Ta yêu bốn mùa trên đất nước ta

 

Hè hết rồi. Thu cũng đến. Tiếng trống khai trường náo nức, xôn xao trong cơn gió se se đầu mùa. Trời xanh vời vợi cao. Mây lưu luyến nghiêng mình làm dáng. Con đường tới trường mươn mướt cỏ sương. Rồi lá dần chuyển sắc. Từ màu xanh ngỡ ngàng lúc xuân đến, màu xanh thẫm trong nắng hè giờ bắt đầu chớm sắc vàng. Lá vàng hẳn, riêng bàng thì đỏ. Thu trầm mặc. Mùi hoa sữa gợi tuổi mười lăm dìu dặt, ngọt nào tan trong gió. Những bông cúc vàng, những triền đê có mây tím ngắt. Tất cả thuộc về mùa thu. Lòng chợt buồn, nỗi buồn vẩn vơ, vô cớ như sắp thành thi sĩ theo Xuân Diệu năm nào vì không hiểu vì sao có nỗi buồn ấy. Rồi lá tạm biệt cây. Chim tạm biệt phương Bắc. Thu tạm biệt ta với bao vương vấn hẹn ngày gặp lại.

 

Trời trờ lạnh. Đông giá rét đã kịp nối gót thu, hiện hữu quanh ta với những cơn gió tê buốt. Cây trơ những bàn tay gầy guộc xoè ra giữa bầu trời xám lạnh. Bất chợt, ta thèm hơi ấm, từ lòng mẹ, từ hơi thở nồng nàn và vòng tay mẹ dù ta không còn nhỏ dại. Thèm cả bếp than hồng thơm phưng phức mùi ngô nếp nướng. Thèm về nhà nhanh hơn, sớm hơn sau giờ tan trường chứ không la cà như những chiều hè dịu mát. Thương bạn nghèo lúc này ta san sẻ một cái áo ấm, một cái khăn len. Ta bỗng thấy mùa đông thật đáng yêu khi nó khiến con người muốn xích lại gần nhau để tìm hơi ấm. Thứ hơi ấm từ tấm lòng nhân hậu, từ sâu thẳm trái tim yêu thương không giá rét nào len tới làm nguội lạnh. Cám ơn mùa đông đã cho ta biết thêm nhiều về con người và cuộc sống.

C- KB

Bốn mùa đi qua thế đấy. Ta yêu bốn mùa trên đất nước ta. Ta yêu con người sống quanh ta. Ta bỗng thấy mùa nào cũng kì diệu, con người nào cũng lấp lánh vẻ đẹp rất riêng dù họ đang xuân hay đã bước sang đông của đời người. Ta thèm được yêu thương. Ta thấy mình lớn lên trong tình yêu rất người đó. Cám ơn bốn mùa của đất nước thân yêu và cám ơn đất nước thân yêu đã cho ta bốn mùa để yêu để lớn.

Dàn ý số 2

A- MB

Tôi yêu miền Bắc nơi có bốn mùa rõ rệt . Mỗi mùa trôi qua để lại biết bao cảm xúc dạt dào mà dù có đi đâu cũng không thể nào quên được.

B- TB

Thiên nhiên thật kì diệu nàng xuân đến mang theo những cơn mưa phùn lâm thâm ướt áo. Nàng xuân rón rét những bước đi thật nhẹ nhàng đánh thức những mầm xanh đang ngủ sâu trong những lớp áo xù xì thô ráp, trút bỏ lớp xiêm y già nua cây cối khoác lên mình một lớp áo xanh mơn mởn tràn trề nhựa sống. Mùa xuân vẫy gọi lũ chim di trú từ phương nam trở về làm cho bầu trời đông u ám tĩnh mịch dần thay thế bằng những lời xôn xao của muôn loài đang tấu lên khúc nhạc tình yêu. Xuân đem đến những tia nắng dìu dịu tô hồng thêm những cánh hoa mới bắt đầu he hé, sưởi ấm những mái ngói thâm nâu những nẻo đường quê lầy lội. Xuân đem ánh nắng tới khung cửa sổ vẫn khép kín bấy lâu nay để rồi một ngày kia trong buổi sáng tinh khôi của tiết trời xuân, mở toang cửa sổ hít một hơi căng tràn lồng ngực cô bé vui sướng thốt lên rằng: “a! mùa xuân đến rồi”.

 

Những sợi nắng mảnh mai dần dày lên và oi ả hơn trước là khi tháng tư về mùa hạ tới rồi. Mùa hạ về đem theo những cơn mưa rào bất chợt ,chợt nắng chợt mưa rồi lại tạnh ngay. Cơn mưa rào không báo trước sồng sộc kéo tới làm tôi nhớ lại những ngày tuổi thơ. Mỗi khi mưa rào cả lũ lại lôi nhau ra sân tắm mưa dù vẫn biết sẽ bị ba mẹ quở mắng, mưa nhảy nhót cùng những bong bóng phập phồng cùng niềm hân hoan con trẻ.Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in những bài đồng dao mà chúng tôi vẫn hay hát khi tắm mưa: “ mưa to lên cho gà nó đẻ, cho trẻ nó chơi, cho dơi bắt muỗi; Trời mưa bòng bòng phập phồng chị đi lấy chồng em ở với ai?”.

 

Tháng năm tháng sáu là những tháng đỉnh điểm của mùa hạ. Bầu trời xanh trong không một gợn mây, mặt đường nóng ran như một chảo lửa úp ngược. Phải chăng vì vậy mà lũ ve kêu râm ran không giứt. Ve kêu râm ran hối hả quá như giục giã trái vải thêm đỏ mọng , lửa phượng thêm rực rỡ hơn, và những cây phượng tím biếc cả một gọc trời. E ấp ép những cánh hoa phượng trong những trang lưu bút tuổi học trò những cô cậu học sinh nhắn nhủ với nhau điều gì thầm kín. Ve ơi đừng kêu phượng ơi đừng thắm để chúng tôi mãi là những cô cậu học sinh thơ ngây mãi như vậy thôi đừng trôi qua, thời học sinh áo trắng nhé. Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, xin hãy ước muốn cho thời gian trở lại, cho bao khát vọng đam mê cháy bỏng …

 

Sen tàn cúc lại nở, mùa thu đã tới rồi. Mùa thu đem theo những cơn gió heo may thổi se sẽ, thoảng trong gió mùi hoa sữa nơi cuối con hẻm, mùa thu với những cánh đồng hoa cúc dưới ánh nắng khoe chút sắc màu rực rỡ, một vài chú bướm trắng bướm vàng bay lượn vuốt ve những cành hoa.Trên những cánh đồng cỏ may bất tận những chú chim sẻ lách tách cắn hạt may gom nhặt chút gì cho mùa đông sắp tới.Tôi háo hức mùa thu mùa thu tựu trường sẽ được mẹ mua cho quần áo mới, sẽ được mẹ dẫn đi trên con đường cỏ may có một lối mòn vẹt dẫn tới trường, sẽ được gặp bạn bè sau bao ngày xa cách, bác trống già nằm im lìm nơi góc sân trường cất tiếng kêu tùng… tùng… tùng thúc giục các bạn học sinh mau mau vào lớp, sẽ lại bi bô đánh vần con chữ NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC. Những kỉ niệm êm đẹp đó cùng mùa thu tựu trường sẽ còn đọng mãi trong tim mỗi người chúng ta như một dấu ấn đẹp của tuổi thơ

 

Thu rũ áo ra đi đông bén gót theo về. Cây trút lá khẳng khiu, mặt đất giòn tan tiếng lã vỡ rụng rời. Gió đông bắc hun hút thổi qua những ngõ nhỏ phố nhỏ mái ngói liêu xiêu, gió táp vào da thịt tê buốt lạnh giá. Gió hòa quyện cùng tiếng rao của những gánh hàng rong ai ngô nướng đê ai bánh giò bánh khúc đê. Mùi của gió pha lẫn mùi thơm bốc ra từ những gánh hang rong khiến những thực khách khó tính nhất cũng không thể cầm long nổi. Bớt chút thời gian mà ngồi lại bên gánh ngô nướng thơm lừng trên những hòn than hồng đỏ rực , nhai thật kĩ những tinh túy của đất trời đọng lại nơi hạt ngô non mẩy kia. Gánh phở rong từ xa tận nơi nào mà hương thơm đã đưa lại, mùi nước dùng, mùi thịt, mùi hành mỡ hòa quyện một cách nhuần nhị, thật khó lòng mà cưỡng lại thật khó lòng mà từ chối sức hấp dẫn từ gánh phở kia. Trông kìa, bát phở thật đẹp mắt làm sao nó như một tác phẩm nghệ thuật dưới bàn tay sắp đặt của người nghệ sĩ. Bánh phở trắng ngần hòa trong thứ nước dùng màu vàng trong veo, chút hành lá tươi xanh nằm vắt vẻo trên những thớ thịt trắc nịch.

C- KB

Tất cả tất cả bình dị hòa hợp làm nên một mùa đông nhưng cũng không kém phần ấm áp.

 

Bốn mùa cứ như vậy tuần hoàn mà chảy trôi. Cuộc sống hối hả quá sô bồ quá nhưng hãy chậm lại chậm lại một phút để cảm thấy những bước đi nhẹ nhàng của thời gian. Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, lại có thêm một ngày nữa để yêu thương. Cảm ơn thiên nhiên kì diệu đã tạo ra bốn mùa của đất nước để ta cảm thấy cuộc sống tràn trề năng lượng.

Dàn ý số 3

A- MB

Đất nước Việt Nam rừng vàng biển bạc với nhiều tài nguyên thiên nhiên quê hương đất nước

B- TB

 Ở nơi đây, mùa có nét đẹp khác nhau: xuân, hạ,, thu,, đông Mỗi mùa lúc có kỉ niệm mà muốn nhớ tới với vẻ đẹp khác Xuân ấm áp mang nhịp sống đến với vạn vật, mùa hạ đến với với nhiệt tình tuổi trẻ, mùa ước mơ hi vọng mùa thu gió heo may, dịu dàng lành lạnh vui đùa bên vàng rơi đường dài đầy thơ mộng Đông tới bên ta với gió buốt lạnh vị thơm nồng bát canh mẹ nấu ngày đông lạnh giá để cảm nhận cách rõ ràng tình cảm ấm áp người Mùa xuân mùa năm điều mùa xuân tới vật tiếp thêm nhựa sống với điều khác biệt “ xuân xuân xuân về, có nỗi vui vui ngày xuân đến…” mùa xuân giúp cho vạn vật bừng tỉnh sau giấc ngủ dài Từ loại cỏ vào mùa xuân mơn mởn chồi non xanh biếc, hay đại thu, mùa đông trơ trụi lại cành khẳng khiu đây, non bắt đầu mở, nhìn sống Hay đàn chim vốn tránh rét vào mùa đông chúng bắt đầu trở nơi ấm áp để tiếp tục sinh sống cư ngụ Mùa xuân mùa mà cảm xúc người căng tràn vơi niềm vui dự đình tốt lành cho năm Những chuyện xưa cũ, khép lại tìm cho điểm để đến, mục đích để cố gắng tương lai Cũng lí mà xuân tới, ta thường nghe nhiều thơ, ca mùa khởi đầu năm Khác với mùa xuân dịu dàng, nhẹ nhàng mà mang khởi đầu đến với sống Mùa hạ lại đến với giống tuổi trẻ Hạ ánh nắng chói chang hòa vào cảnh vật đời bừng sáng Đã từ lâu, mùa hạ coi mùa tuổi trẻ khoảng thời gian giống xuân đời người: tràn đầy sức sống làm điều mà lứa tuổi khác, hay khoảng thời gian khác làm hạ với tiếng ve kêu, với mưa rào đến đi, tưới mát phố nhỏ ngập nắng Mùa hạ mùa ước mơ, khát khao hi vọng nghĩ tới mùa hè, nghĩ tới cảnh bãi biển xanh biếc tia nắng giục giã cố gắng, lưa giữ kỉ niệm thật đpẹ bên Mùa hạ coi mùa thiên đường trái Với đặc điểm nóng ẩm, vào thời điểm này, có nhiều loại trái cho thoải mái lựa chọn mà đắn đo vào việc chọn thứ mùa thức lí ấy, mà mùa hạ thường chơi tạo cho nhiều kỉ niệm đẹp Hạ qua, thu tới Khác với sôi mùa hè, thu lại mang tới cho kỉ niệm hình ảnh man mác buồn đậm chất lãng mạn Mùa thu- mùa gió heo may lành lạnh hòa vào chút ánh nắng nhẹ nhàng ngày thu Mùa thu- tưởng tượng tới mùi hoa sữa nồng nàn sắc vàng gánh hàng hoa cúc Cũng nhờ có mà mùa thu tỏa muôn nơi Vào khoảng thời gian này, người người chọn cho áo len mỏng, để mái tóc mơn trớn gió thu qua, gió mang chút lành lạnh Mùa thu, xích lại gần chút với điều bí mật sống Lãng mạn dịu nhẹ từ để mùa thu Thu tới- người hòa nhịp vào sống tạo điểm nhấn, lãng mạn theo người Liệu không thích mùa thu- mùa cảm xúc thăng hoa với bao nốt bổng nốt trầm Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang Tóc buồn buông xuống lệ hàng ngàn Đây mùa thu tới- mùa thu tới Với áo mơ phai dệt vàng (đây mùa thu tới- Xuân Diệu) Mùa đông lạnh giá mùa cuối năm mang theo thở lạnh lẽo với tuyết trắng bay bay, đậu lên cánh cây, cỏ Cả đất trời ngủ vùi vào tuyết trắng để chờ ngày mưa tan Mùa đông lạnh khiến cho người gần gũi với Cùng hình ảnh mùa đông, người sắm cho áo ấm Chúng ta gần để sưởi ấm gió lạnh ùa
Mỗi mùa năm mùa đẹp, mùa có đặc điểm quên nên, phải nắm giữ lấy khoảng thời gian tuyệt vời để có lúc hối tiếc để vẻ đẹp trôi qua mau mà không kịp nắm giữ trái tim
 … ngàn Đây mùa thu tới- mùa thu tới Với áo mơ phai dệt vàng (đây mùa thu tới- Xuân Diệu) Mùa đông lạnh giá mùa cuối năm mang theo thở lạnh lẽo với tuyết trắng bay bay, đậu lên cánh cây, cỏ Cả đất trời… trắng để chờ ngày mưa tan Mùa đông lạnh khiến cho người gần gũi với Cùng hình ảnh mùa đông, người sắm cho áo ấm Chúng ta gần để sưởi ấm gió lạnh ùa
Mỗi mùa năm mùa đẹp, mùa có đặc điểm quên nên,… thu tới Khác với sôi mùa hè, thu lại mang tới cho kỉ niệm hình ảnh man mác buồn đậm chất lãng mạn Mùa thu- mùa gió heo may lành lạnh hòa vào chút ánh nắng nhẹ nhàng ngày thu Mùa thu- tưởng tượng

C- KB

Tôi yêu cả bốn mùa

Dàn ý số 4

A- MB

Bốn mùa trong năm đều thật tuyệt vời

B- TB

Vào mùa xuân cảnh vật dường như năng động hơn chàn đầy sức sống hơn sau 1 mùa đông lạnh giá,

buồn tẻ, cảnh vật thiên nhiên bỗng vui tươi rực rỡ hơn, cây hoa đâm chồi nẩy lộc, và không khí nhà nhà người người đi sắm tết, dọn dẹp nhà của, nhà nào cũng mở nhạc vui vẻ với không khí gia đình đầm ấm… Mùa hè đến tiếng ve kêu, trưa hè im ả, 1 cơn gió mát khiến ng ta cảm thấy sảng khoái hơn trong không khí nóng nực, trẻ em dc nghỉ hè ra dg vui chơi nhiều hơn, mọi người cũng gắn bó với nhau hơn..Mùa thu… không khí dễ chịu , cái thời tiết se se lạnh vs những bông cúc vằng lung linh kì diệu, nhưng buổi trưa mùa thu buồn man mác và có chút cô đơn hòi mới lớn ấy thật là cảm giác khó quên… Mùa đông những cơn gió lạnh bắt đầu ùa về và con người cảm thấy cần nhau hơn, cần hơi ấm của nhau nhiều hơn… gắn kết ng ta lại với nhau là mùa mà những tình yêu thăng hoa và dc xây đắp…Gọi tên cả bốn mùa xuân – hạ – thu – đông, mong được sống trong không khí thật sự của bốn mùa ấy, để có được những cảm xúc thật sự cùng với cảnh vật và khí trời.Nếu cuộc đời của mỗi người được đếm bằng năm thì bốn mùa được đếm bằng tháng.

C- KB

Năm tháng trôi qua, bốn mùa vẫn giữ được những vẻ đẹp riêng thật tinh tế, chỉ có những cảm nhận của con người là thay đổi, nhưng ta vẫn yêu, vẫn tha thiết gọi tên bốn mùa yêu thương, bởi lẽ thời tiết vẫn luôn trung thành và gắn với tâm trạng con người.

 

Dàn ý số 5

A- MB

Khi chiếc lá ngả màu vàng úa cũ, làn gió khẽ mơn man đổ mùa xô nghiêng trên vai,

B- TB

khi những con đường với cơn mưa se lạnh co rúm mình lại trong màu hoàng hôn tím ngắt, lòng chợt buồn man mác khi nhớ về những điều đã qua nghĩa là thu đã về.Trới thật xanh và nằng thật nhạt nhưng cũng đủ để nhận thấy sự tồn tại của nắng. Sẽ không có gì khoan khoái bằng cảm giác đi trong tiết trời se lạnh, trên con đường dài ngun ngút hai hàng cây và lắng tai nghe tiếng lá vàng xào xạt dưới chân. Thỉnh thoảng lại có cơn giá nhẹ thổi qua nựng nhẹ các cánh hoa cúc vàng bên đường như thầm khen cho vẻ đẹp bình dị của loài hoa có hương thơm rất nhẹ này.Trời xanh lắm, xanh ơi là xanh nhưng không phải là xanh lè như cái kiểu tôi hay nói chuyện. Nằng cũng rất vàng nhưng lại cũng rất dịu. Cây cối vừa thay chiếc áo mới, chiếc áo vàng điểm hoa đỏ – nhìn đẹp cứ như những cô gái mười tám đôi mươi. Đẹp tới mức gió không nỡ lay động mà chỉ nhẹ nhàng vỗ về vừa đủ tạo ra những âm thanh xào xạt vui tai và đem hương lá khô thoảng nhẹ khắp không gian.Ôi! Mùa thu thật đẹp!

C- KB

Cảm nghĩ về 4 mùa

 

 

 

Leave a Comment