5 dàn ý biểu cảm về cây khế

  Dàn ý số 1 Mở bài:   – Giới thiệu và nêu lên ấn tượng ban đầu của em về cây khế.   Thân bài:   – Đặc điểm của cây: thân, cành, lá, …

 

Dàn ý số 1

Mở bài:

 

– Giới thiệu và nêu lên ấn tượng ban đầu của em về cây khế.

 

Thân bài:

 

– Đặc điểm của cây: thân, cành, lá, hoa, quả.

 

– Cây khế trong cuộc sống của con người.

 

– Cây khế trong đời sông tinh thần của em:

 

+ Cây khế gắn bó với những kỉ niệm khó quên của em thời thơ ấu.

 

+ Cây khế như một người bạn sẻ chia với em nhửng niềm vui, nỗi buồn.

 

Kết bài:

 

– Tinh cảm của em đối với cây khế.

Dàn ý số 2

I. Mở bài:

Thân cây chỉ to hơn cổ chân em bé, vỏ màu nâu đậm, sần sùi, từ đó vươn ra những cành cây mập mạp, chắc chắn, gánh đỡ những chùm quả nặng trĩu. Lá khế màu xanh nhạt, mọc đểu tăm tắp. Xen kẽ giữa màu xanh của lá và quả là những chùm hoa màu tím nhỏ li ti, hứa hẹn cho những quả ngọt trái mùa. Quả khế có năm múi, ban đầu là màu xanh, khi chín chuyển màu vàng tươi trông thật hấp dẫn. Khi ăn, nó có vị ngọt thuần khiết, mát giòn.

Thân bài:

Kết bài:

Hằng ngày, sau khi đi học về, em lại chăm sóc, tưới nước cho cây. Cây khế rung rinh theo làn gió, mừng vui đón nhận những làn nước mát tắm đều cho cơ thể, ngày càng phô ra những chùm quở nặng trĩu trông thật thích mắt.

 

Em coi cây khế như người bạn thân của mình và luôn tự nhắc nhở rằng: "Chăm lo cho cây Chính là tự chăm lo, làm đẹp cho cuộc sống của minh ".

 

Dàn ý số 3

I. Mở bài:

Cây khế của tôi được trồng trước nhà từ ngày tôi còn lên ba. Ngày trước nó vốn là cây mọc hoang phía sau hè nhưng vì bà tôi sợ nó cô đơn nên đã dời ra trước sân. Cây khế biết ơn bà nên vươn cành cao và xoè tán rộng. Tôi thương cái dáng mảnh khảnh của cành chịu nhiều sương gió mà vẫn dẻo dai. Tôi quý cái gốc sần sùi nhiều vết thẹo, tôi đã nhiều lần khóc khi tiễn những chiếc lá vàng về đất. Lá khế không to nhưng đủ bóng mát cả một góc sân bởi lá có bao giờ mọc lẻ loi. Cho đến bây giờ tôi vẫn giữ thói quen ngửi mùi hoa khế. Tôi thích thú trước từng chùm hoa mọc âm thầm tim tím cả một bầu trời. Hoa khế không rực rỡ, không ngát hương nhưng lại có sức quyến rũ kì lạ với chúng tôi. Mùi của hoa như mùi của cỏ, của lá, của rơm rạ quê hương. Điều kí diệu nhất vẫn nằm ở trái khế xanh xanh khi còn non và ngả vàng khi chín. Đã bao lần tôi say sưa trước hình thù kì lại của trái khế, không giống với bất kì loại trái nào, khế có 5 múi rõ ràng.

Thân bài:

 

Ngày trước tôi chưa hề biết cây khế lại đi vào thơ ca, văn học nhiều đến vậy. Tô chỉ biết rằng nó đi vào đời sống của người dân quê tôi như một phần không thể thiếu. Mẹ tôi thường hái trái khế chín nấu canh chua cá lóc. Ba thì thích ăn mắm chưng, ba bảo mắm chưng không thể thiếu chuối chát và khế. Nhìn những khoanh khế được cắt mỏng hình ngôi sao bày trên dĩa không ai có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của món ăn. Bà tôi lại thích trồng cây khế trước nhà để cây rợp bóng mát cho các cháu vui chơi. Không chỉ thế cây khế còn là cả một niềm mơ mộng đối với lũ trẻ chúng tôi. Những buổi trưa hè, chúng tôi rủ nhau cất nhà chòi bên gốc khế rồi hái từng chùm khế xuống chấm với ít muối cùng nhau ăn. Đứa thì nhăn mặt, đứa hít hà nhưng chẳng mấy chốc cả rổ khế hết nhẵn. Thế nhưng chẳng bao giờ chúng tôi nở hái đến quả cuối cùng trên cây. Chúng tôi ngây thơ nghĩ rằng một ngày nào đó có chú chim quạ đến ăn khế sẽ đền đáp cho chúng tôi những món đồ chơi thật đẹp.

 

Cứ thế tuổi thơ của tôi trôi qua dưới bóng cây khế trong lành. Những đêm trăng sáng tôi thả hồn mình vào miền cổ tích với những ánh sao rực rỡ trên bầu trời và chiếc đèn lồng xanh, vàng là những trái khế đung đưa. Bà đã kể biết bao câu chuyện, làm sao tôi có thể đi qua hết cũng như chẳng thể nào nhớ nỗi mấy mùa hoa khế rụng. Cây khế của tuổi thơ, cây khế của ước mơ tôi ơi! Tôi mãi gọi tên như một người bạn chân thành.

Kết bài:

Tôi đã lớn, cây khế cũng già tôi chẳng còn chơi trò trốn tìm bên gốc khế cũng chẳng thể nhìn thấy cây mỗi ngày. Thế nhưng dù ở nơi đâu, thấy thấp thoáng màu hoa khế và cái hương thoang thoảng dịu dàng, tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ lùng. Tôi yêu cảm giác bình yên ấy như tình yêu mà tôi dành cho loài cây mẹ quê hương của mình

Dàn ý số 4

a. Mở bài:

Giới thiệu cây muốn tả (Cây khế).

 

Cầy khế do ai trổng? Trồng ở đâu? Được bao lâu rồi?

 

(Góc sân nhà em có trồng 1 cây khế, cây do ngoại trổng khi em tròn 1 tuổi).

 

b. Thân bài:

• Tả bao quát: Cây cao lớn che mát cả một khoảng sân.

 

• Tả chi tiết:

 

– Rễ: ăn sâu vào lòng đất.

 

 

 

– Thân: tròn, nhẵn bóng, cao lớn, vươn thẳng lên trời kiêu hãnh.

 

– Cành: chi chít, mọc tua tủa, cành khế khá mềm, thường hay mọc rủ xuống.

 

– Lá: nhỏ, hình bầu dục, màu xanh đậm, mọc đối xứng nhau.

 

– Hoa: mọc thành từng chùm, nhỏ li ti, màu tím.

 

– Quả: có 5 múi, khi chín có màu vàng, vị ngọt, mùi thơm nhẹ.

 

– Kỉ niệm với cây (trèo cây ngã, rủ bạn bè tụ tập dưới gốc cấy mùa hoa để nhặt hoa rơi xâu vòng cô dâu…)

 

c. Kết bài:

Tình cảm với cây, cách chăm sóc để cầy không bị sâu bệnh.

Dàn ý số 5

I. Mở bài:

 

– Cây Khế của ông em trồng đã đơm quả trĩu trịt.

 

II. Thân bài:

 

– Cây Khế cao chừng năm mét.

 

– Rễ cọc ăn sâu xuống đất.

 

– Thân cây nghiêng nghiêng, cao chừng bốn mét.

 

– Cây Khế có nhiều cành, xum xuê.

 

– Lá Khế non có màu xanh tươi, hơi nhọn, mỏng manh.

 

– Lá già xanh sẫm, dày, hình bầu dục.

 

– Hoa Khế trắng hồng, năm cánh mịn, uốn cong xuống dưới.

 

– Nhị hoa màu hồng tươi.

 

– Mùi hương dịu nhẹ, tinh tế.

 

– Quả Khế có 5 cánh, có màu xanh và khi chín thì chuyển sang màu vàng.

 

– Lớp vỏ trong màu hồng nhạt.

 

– Quả Khế mọng nước, vị ngọt chua mát lạnh.

 

III. Kết bài:

 

– Khế là loài cây người dân quê em trồng rất nhiều. Cây Khế mang lại bóng mát cho sân nhà và là trái ngọt cho chúng em

 

 

Leave a Comment