5 dàn ý biểu cảm về giọt nước mắt của mẹ

Dàn ý số 1 1, Mở bài   Giới thiệu về mẹ và cảm xúc với mẹ.   2, Thân bài   Cảm nghĩ về ngoại hình mẹ   – Mẹ năm nay đã ngoài …

Dàn ý số 1

1, Mở bài

 

Giới thiệu về mẹ và cảm xúc với mẹ.

 

2, Thân bài

 

Cảm nghĩ về ngoại hình mẹ

 

– Mẹ năm nay đã ngoài ba mươi tuổi rồi.

 

– Dáng mẹ dong dỏng cao, hơi gầy một chút.

 

– Mắt mẹ đen láy. Ai cũng nói em thừa hưởng đôi mắt từ mẹ.

 

– Mẹ có nụ cười tươi, khiến ai mới gặp cũng dễ mến.

 

– Mái tóc mẹ óng mượt hơn cả những cô thiếu nữ.

 

Cảm nghĩ về tính tình mẹ

 

– Mẹ rất hiền hậu, yêu thương và chăm lo cho chồng con hết mực.

 

– Mẹ cũng rất nghiêm khắc khi chị em em phạm lỗi.

 

– Mẹ luôn quan tâm mọi người, sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ với những mảnh đời khó khăn hơn.

 

– Mẹ như một người bạn của em khi luôn sẵn sàng nghe em tâm sự.

 

Cảm nghĩ về một kỉ niệm sâu sắc với mẹ

 

Có lần em đã nói hỗn với mẹ, mẹ rất buồ, mẹ khóc rất nhiều

– Em cảm thấy thế nào

nhưng rồi mẹ cũng sẵn sàng bao dung và vị tha trước những lỗi lầm của em.

 

Vai trò của mẹ

 

– Mẹ là tấm gương cho em noi theo.

 

– Mẹ là động lực giúp em cố gắng từng ngày.

 

– Mẹ có thể giải quyết mọi mệt mỏi, áp lực của bố và chị em em.

 

3, Kết bài

 

Bày tỏ tình cảm với mẹ.

Dàn ý số 2

a. Mở bài

 

– Mở bài trực tiếp: giới thiệu về người phụ nữ mà em luôn yêu thương, quý mến – mẹ của em.

 

– Mở bài gián tiếp: giới thiệu về mẹ thông qua những câu ca dao, dân ca nói về người mẹ, nói về tình cảm mẹ con. Gợi ý:

 

“Đố ai đếm được lá rừng

Đố ai đếm được hết từng trời cao

Đố ai đếm được vì sao

Đố ai đếm được công lao mẹ già.”

 

“Gió mùa thu mẹ ru con ngủ

Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.”

 

“Mẹ già ở tấm lều tranh

Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con.”

 

“Những khi trái nắng trở trời,

Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.

Trọn đời vất vả triền miên,

Chăm lo bát gạo vàng bạc nuôi con.”

 

“Ví dầu mẹ chẳng có chi

Chỉ con với mẹ chẳng khi nào rời.”

 

b. Thân bài

 

– Miêu tả về mẹ:

 

Tên, độ tuổi, nghề nghiệp, công việc thường ngày

 

Miêu tả vóc dáng, làn da, mái tóc, đôi mắt, nụ cười… của mẹ

 

Tính cách, thói quen của mẹ trong cuộc sống.

 

– Mối quan hệ của mẹ với mọi người xung quanh:

 

Tình cảm, sự thương yêu, quan tâm của mẹ với mọi người trong gia đình

 

Tình cảm của mẹ với đồng nghiệp, bà con làng xóm

 

– Kể một kỉ niệm giữa em và mẹ khiến em nhớ mãi (kể ngắn gọn, rõ ràng nguyên nhân, diễn biến và kết quả của câu chuyện đó).

 

c. Kết bài

 

– Nêu những suy nghĩ, tình cảm của em dành cho người mẹ vĩ đại của mình.

 

– Nêu những mong ước tốt đẹp mà em dành cho mẹ.

Dàn ý số 3

A, MB

 

– Khái quát chung cảm xúc của con người

 

– Nêu ý nghĩa chung của nước mắt

 

B, TB

 

– Bàn luận về nước mắt, nêu dẫn chứng minh họa

 

– Liên hệ bản thân, mở rộng

 

C, KB

 

Dàn ý số 4

A, MB

 

– Khái quát chung cảm xúc của con người

 

– Nêu ý nghĩa chung của nước mắt

 

B, TB

 

– Bàn luận về nước mắt, nêu dẫn chứng minh họa

C, KB

– Liên hệ bản thân, mở rộng

 

Dàn ý số 5

A, MB

 

– Tôi không biết mẹ đã khóc bao nhiêu lần trong đời, nhưng tôi biết mỗi khi mẹ khóc là lúc mẹ đang buồn hoặc đang vui. “Mẹ ạ, có những lần mẹ khóc, nước mắt của mẹ đã rơi xuống và động mãi nơi tâm hồn con; người con suốt đời yêu thương của mẹ”.

 

B, TB

– Khi tôi hơn ba tuổi, ba mất trong một vụ tai nạn giao thông, mẹ đã khóc rất nhiều. Nước mắt mẹ đã thấm đẫm mấy cái khăn nhưng vẫn cứ rơi hoài. Tôi bé bỏng và thơ ngây, thấy ba nằm bất động, nhắm nghiền mắt hơn một ngày trời, tôi đã hỏi “sao ba ngủ lâu vậy mẹ”. Mẹ nhìn tôi, mắt đỏ hoe, nghẹn ngào không nói được nên lời, xiết chặt con vào lòng mà nước mắt lại càng tuôn chảy. Đến ngày thứ hai, người ta bỏ ba vào cỗ quan và đóng lại; mẹ khóc, tôi cũng khóc; mẹ khóc vì buồn đau còn tôi khóc vì không hiểu sao người ta lại nhốt ba mình lại. Những giọt nước mắt của mẹ lúc đó đã theo tôi suốt cả cuộc đời.

 

– Ba qua đời, mẹ ở vậy nuôi tôi, mẹ chỉ lo cho tôi mà không hề nghĩ đến tuổi xuân của mẹ cứ dần trôi qua. Năm tôi lên mười tuổi, có lần sau khi đi học về, tôi theo đám bạn ra tắm sông. Giờ tan trường qua đã lâu nhưng không thấy tôi về, mẹ đã cuống cuồng đi tìm tôi khắp nơi. Cuối cùng mẹ cũng đã tìm thấy tôi nơi bãi sông khi mặt trời đứng bóng, nơi tôi và các bạn đang tắm. Mẹ đã la mắng tôi, sợ quá, tôi cuống cuồng chạy lên mặc quần áo, mặc kệ bùn đất lấm lem sang áo quần; tôi xách cặp chạy một mạch về nhà. Khi về, mẹ đã đánh tôi; lần đầu tiên trong đời mẹ đã đánh tôi, đánh bằng roi mây làm tôi đau điếng. Tôi khóc thét lên và nói rằng “Con chỉ đi tắm thôi, các bạn cũng thế, sao mẹ lại đánh con đau như vậy”. Tôi đâu biết rằng, vì thương tôi, lo lắng cho tôi mà mẹ đã phải bỏ công việc để đi tìm tôi khắp nơi; đâu biết rằng mẹ đã tần tảo lam lũ sớm hôm một mình lo cho tôi ăn học. Sau khi bị đánh, tôi nằm úp mặt vào gối và khóc sướt mướt. Mẹ không nói năng gì, đi tới cởi quần áo tôi để đưa đi giặt; sau khi cởi quần cho tôi, mẹ thấy nơi đùi và mông tôi có ba lằn roi rớm máu. Mẹ đã khóc, nước mắt mẹ rơi đúng vết roi, thấm vào làm tôi đau rát. Mẹ vừa khóc vừa lấy dầu bôi vết thương cho tôi. Thấy mẹ khóc, tôi cũng khóc, nước mắt lưng tròng quay ra xin lỗi mẹ. Một lần nữa nước mắt mẹ lại in vào tâm hồn tôi thơ bé, những giọt nước mắt chứa cả một trời yêu thương.

 

– Năm tôi đậu đại học, sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển, lòng khấp khởi vui mừng, tôi vội vàng đạp xe về khoe với mẹ. Khi biết tin, mẹ đã ôm tôi vào lòng và xoa đầu như lúc tôi còn thơ bé. Mẹ sụt sùi nước mắt, không nói thành lời, nhưng nhìn vào mắt mẹ, tôi thấy niềm vui lẫn nỗi tự hào lung linh trong mắt mẹ yêu. Tôi thấy thương mẹ và thầm nhủ mình không bao giờ được phụ công lao và những hy sinh của mẹ.

 

– Thế rồi tôi cũng đã tốt nghiệp đại học, được nhận vào làm việc tại một công ty thương mại trong niềm vui vô ngần của mẹ. Vậy là mẹ đã bớt vất vả hơn, không còn cảnh chạy đôn chạy đáo lo mượn tiền cho tôi nộp học phí những lúc đến kỳ nộp. Vậy là con của mẹ cũng đã trưởng thành.

 

– Nhận tháng lương đầu tiên, cầm những đồng tiền thành quả sau những năm tháng ăn học, lòng tôi có những cảm xúc khó tả. Tôi chợt nghĩ đến mẹ, chợt trào nước mắt khi nghĩ về dáng vẻ hao gầy trong chiếc áo sờn vai của mẹ. Hình như chiếc áo mẹ thường mặc đã được may từ lâu lắm rồi, tôi cũng chẳng nhớ nổi vai áo mẹ đã sờn từ bao giờ. Mà cũng phải, chốn quê nghèo, một mình mẹ bươn chải, lo đủ tiền cho tôi ăn học là đã cố lắm rồi, làm sao mẹ có thể mua sắm được quần mới, áo đẹp cho mình. Nghĩ đến đó, tôi lấy xe đạp ngay đến khu chợ áo quần.

C, KB

Ngày về thăm mẹ, khi tôi về đến nhà một lúc thì mẹ đi làm đồng về. Tôi ra cửa đón mẹ, mẹ nhìn tôi nở nụ cười thật tươi. Mẹ vào nhà, tôi nâng bằng hai tay, đưa bộ quần áo tôi mua cho mẹ. Mẹ nhìn tôi, cầm bộ quần áo mới trên tay, xoa nhẹ tay lên tấm áo mới, nước mắt mẹ lại trào ra.

Leave a Comment