Dàn ý số 1
1. Mở bài
– Giới thiệu kỉ niệm sẽ kể: kỉ niệm vui hay buồn, giới thiệu sơ lược.
2. Thân bài
a. Kể lại kỉ niệm
– Thời gian: năm học lớp 2.
– Địa điểm: ở quê cùng ông bà ngoại.
– Hoàn cảnh: bố mẹ gửi về ông bà ngoại sống một thời gian. Do sống được nuông chiều quen nên về quê, tôi không lễ phép với ông bà.
– Sự việc: trộm tiền của bà. Khi hối lỗi và thú nhận, bà không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo.
b. Cảm nhận của bản thân
– Hối lỗi, day dứt và tự hứa với bản thân sẽ thay đổi để trở thành một người tốt.
3. Kết bài: Cảm nhận về tuổi thơ và những kỉ niệm.
– Tuổi thơ là giai đoạn hồn nhiên, vô tư cùa một con người. Chúng ta cần nên trân trọng điều đó.
– Và những kỉ niệm tuổi thơ của chúng ta sẽ là hành trang cùng ta trên bước đường sau này.
Dàn ý số 2
1. Phần Mở bài
– Tuổi thơ của mỗi người có bao kỉ niệm buồn vui.
– Với em cũng vậy, em có rất nhiều kĩ niệm vui, buồn.
– Trong những kĩ niệm đó, em nhớ nhất một kĩ niệm buồn xảy ra năm em chuẩn bị vào lớp Một.
2. Phần Thân hài
a). Giới thiệu sự việc
– Vào những ngày hè, quê hương em rất vui và náo nhiệt.
– Tuổi thơ chúng em vui chơi thỏa thích trong những chiều hè. Các anh lớn tuổi tập trung chơi bóng đá trên bãi cỏ. Một số anh chị lại chơi thả diều. Các chị chơi đá cầu hoặc kéo co. Tiếng cười đùa vang lên thật vui.
– Em theo các anh chị đi bắt chuồn chuồn, châu chấu về cho mấy con ngan, con vịt ăn. Rồi một sự việc bất ngờ đã xảy ra.
b). Diễn biến sự việc
– Em đang cố với tay bắt một con chuồn chuồn đậu trên cành cây bên cạnh bờ ao thì dưới chân em, đất bờ ao bỗng nhiên bị sụt lở. Em không kịp lùi lại nên rơi tùm xuống nước.
– Em không biết bơi. Hai tay em chới với. Một chút thôi mà em uống tới mấy ngụm nước.
– Em loáng thoáng nghe tiếng ai đó trên bờ kêu cứu.
– Khi em vùng vẫy sắp chìm xuống thì có ai đó nắm tóc em kéo lên.
– Thế rồi em chẳng còn hay biết gì nữa.
– Khi tỉnh dậy, em thấy mình đang nằm trong căn phòng với bốn bức tường sơn màu trắng. Xung quanh em là bác sĩ và cô y tá. Mẹ em đứng xa hơn một chút và nước mắt ngắn dài. Ba em đang đứng cạnh mẹ em.
– Suốt ngày hôm đó, mẹ luôn ở bên em. Lúc này, em mới cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho em.
3. Phần Kết bài
Sau khi về nhà, mẹ dặn em không nên chơi gần bờ sông, bờ ao vì chơi ở những nơi đó sẽ rất nguy hiểm.
– Em sẽ nghe lời dạy bảo của mẹ. Em tránh xa những nơi nguy hiểm.
– Đã nhiều năm rồi mà em vẫn không quên được kĩ niệm buồn thời thơ ấu của em.
Dàn ý số 3
1. Dàn bài kể về một kỉ niệm đáng nhớ – Mẫu 1
a. Mở bài
Tình huống, hoàn cảnh khiến em nhớ về kỉ niệm mà em nhớ mãi không quên.
b. Thân bài
Kỉ niệm đó xảy ra vào thời gian nào? Ở đâu? Cùng với ai?
Kể lại toàn bộ câu chuyện một cách chi tiết, theo trình tự rõ ràng (nguyên nhân, diễn biến, kết thúc)
Sau khi sự kiện ấy kết thúc, em có những suy nghĩ, cảm xúc gì? Thái độ, hành động, cuộc sống của em thay đổi ra sao?
Từ sau sự kiện đó, mối quan hệ của em với mọi người, đặc biệt là nhân vật chính của sự kiện ra sao?
c. Kết bài
Thời gian trôi qua, những suy nghĩ, cảm nhận của em ở hiện tại về kỉ niệm đó.
Mỗi khi nghĩ về kỉ niệm đó em có cảm xúc gì đặc biệt.
Dàn ý số 4
Mở bài: + Giới thiệu những kỉ niệm tuổi thơ (vào dịp nào? ở đâu?…)
+ Lý do mình nhớ lại những kỉ niệm ấy
-Thân bài:
+ Nỗi buồn: những khó khăn, nỗi buồn in sâu trong tuổi thơ
+ Niềm vui: những khoảnh khắc vui vẻ bên gia đình, bạn bè và vượt qua khó khăn
+ Kỉ niệm mình nhớ nhất (đi sâu vào phần này nha)
+ Cảm xúc hiện tại và cảm xúc lúc đó
-Kết bài: Tình cảm đối với tuổi thơ và những kỉ niệm
Dàn ý số 5
Mở bài:
– Giới thiệu về những vui buồn tuổi thơ.
– Những tâm tư tình cảm của mình mỗi khi nhớ lại…
Tham khảo: Nhiều năm đã trôi qua nhưng trong lòng tôi vẫn còn giữ mãi khoảng trời thơ ấu ngày nào. Thật vậy!Làm sao có thể quên được những vui buồn thuở ấy bên mẹ, bên cha và cuộc sống khó khăn vất vả trăm bề.
Thân bài:
Đoạn 1: biểu cảm về nỗi buồn:
– Gia đình khó khăn, thiếu thốn…
– Mẹ cha vất vả thức khuya dậy sớm…
– Không có quần áo đẹp…
– Thèm những đồ ăn ngọn nhưng…
– Bị bạn bè coi thường…
– Không có đồ chơi…
Đoạn 2: biểu cảm về niềm vui:
– Tuy nghèo nhưng căn phòng đầy ấp tiếng cười…
– Mỗi lần mẹ đi chợ về mua bánh …(những chiếc kẹo nhỏ nhưng… ăn ngon, vui mừng…)
– Bố đi làm vẫn không quên ngày sinh nhật (chiếc bánh kem nhỏ không đủ một người ăn, vài ngọn nến lung linh nhưng sao mà vui thế!)
– Bố mẹ luôn động viên, nhắc nhở dạy bảo… con đạt điểm 10 vui về khoe, mẹ vui, bố cười…
– Mỗi đêm, mẹ thường kể chuyện con nghe, đưa con vào thế giới những câu chuyện thần tiên…
– Niềm vui trẻ thơ là những đồ chơi do bố tự làm…
Đoạn 3: biểu cảm trực tiếp
– Giờ đã lớn…
– Cuộc sống khá hơn…
– Nhưng không còn những niềm vui như thuở ấy…
– Bố mẹ tất bật tiếp khách, công tác…
– Quên hỏi thăm con…
– Bố không còn làm lồng đèn…
– Sinh nhật đôi khi bị quên…
Chính vì thế mà tôi thèm trở lại thuở trước đây….
Kết bài:
– Những vui buồn ấy là kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà suốt đời tôi không thể nào quên. Đó còn là hành trang…
– Nếu có một điều ước tôi xin ước “Cho tôi một vé về lại tuổi thơ”…