dàn ý phân tích câu thơ quê hương anh nước mặn đồng chua làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

Dàn ý số 1 1. Mở bài Giải thích khái niệm quê hương: có thể hiểu khái quát là nơi ta sinh ra, lớn lên, có gia đình, kỉ niệm thời thơ ấu… 2. Thân …

Dàn ý số 1

1. Mở bài

Giải thích khái niệm quê hương: có thể hiểu khái quát là nơi ta sinh ra, lớn lên, có gia đình, kỉ niệm thời thơ ấu…

2. Thân bài

– Vị trí, vai trò của quê hương trong đời sống của mỗi con người:

+ Mỗi con người đều gắn bó với quê hương, mang bản sắc, truyền thống, phong tục tập quán tốt đẹp của quê hương. Chính vì thế, tình cảm dành cho quê hương ở mỗi con người là tình cảm có tính chất tự nhiên, sâu nặng.

+ Quê hương luôn bồi đắp cho con người những giá trị tinh thần cao quí (tình làng nghĩa xóm, tình cảm quê hương, gia đình sâu nặng…).

+ Quê hương luôn là điểm tựa vững vàng cho con người trong mọi hoàn cảnh, là nguồn cổ vũ, động viên, là đích hướng về của con người.(Lưu ý: lấy dẫn chứng trong đời sống, trong văn học để chứng minh)

– Bàn bạc mở rộng:

+ Phê phán một số người không coi trọng quê hương, không có ý thức xây dựng quê hương, thậm chí quay lưng, phản bội quê hương, xứ xở.

+ Tình yêu quê hương cũng đồng nhất với tình yêu đất nước, Tổ quốc.

– Phương hướng, liên hệ:

3. Kết bài

+ Xây đắp, bảo vệ quê hương, phát huy những truyền thống tốt đẹp của quê hương là trách nhiệm, là nghĩa vụ thiêng liêng của mổi con người.

+ Là học sinh, ngay từ bây giờ phải tu dưỡng, tích lũy kiến thức để sau này bảo vệ quê hương đất nước

Dàn ý số 2

1. Mở bài

Vào đầu thập niên 1990 khi bài thơ “Bài học đầu cho con” được nhạc sĩ Giáp Văn Thạch phổ nhạc đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của người nghe. Từ trong cũng như ngoài nước, ca khúc đã khơi động mạnh mẽ tâm trạng nhớ quê của hàng triệu con người bởi lời lẽ bình dị cùng những hình ảnh thân quen:

2. Thân bài

Quê hương là chùm khế ngọt/ Cho con trèo hái mỗi ngày/ Quê hương là đường đi học/ Con về rợp bướm vàng bay / Quê hương là con diều biếc / Tuổi thơ con thả trên đồng/ Quê hương là con đò nhỏ /Êm đềm khua nước ven sông…

=Ai cũng có một quê hương, một tuổi thơ đầy dấu ấn. Và tuổi thơ trong những câu ca, lời hát hiện ra thật yên bình, êm đềm với chùm khế ngọt, con đường đi học, đàn bướm vàng bay, cánh diều đồng cỏ, con đò nhỏ trên sông… Biết bao hình ảnh đẹp được những nốt nhạc nâng lên một cung bậc, hòa vào lòng người một cách nhẹ nhàng, miên man.

3. Kết bài

=Hay liệu có ai không khỏi nao lòng khi nhớ về nơi có chiếc cầu tre nhỏ, có bóng dáng mẹ trở về nhà với chiếc nón lá che nắng ban trưa, có những đêm trăng rằm sáng tỏ hoa cau rụng trắng sân nhà…

Dàn ý số 3

1. Mở bài

“Quê hương là cầu tre nhỏ / Mẹ về nón lá nghiêng che /

2. Thân bài

 Quê hương là đêm trăng tỏ / Hoa cau rụng trắng ngoài thềm”…

Xuyên suốt bài thơ, bản nhạc, lời ca, hồn ta sẽ lắng sâu và trải rộng miên man theo từng cung bậc cảm xúc. Nhạc cứ theo nhịp điệu mà dồn dập xoáy vào tâm tư người lữ thứ với bao kỉ niệm êm đềm của thời thơ ấu. Rồi khi đến cao trào, nhạc thể hiện một cách dồn dập như vừa lôi cuốn, vừa nhấn mạnh:

3. Kết bài

"Quê hương mỗi người chỉ một / Như là chỉ một mẹ thôi / Quê hương nếu ai không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành người"

Dàn ý số 4

1. Mở bài

Một sự so sánh tuyệt vời!

2. Thân bài

Quê hương và Mẹ là những gì thiêng liêng, đáng quý nhất, chỉ có một cho mỗi người. Quê hương cũng là Mẹ, Mẹ cũng là quê hương, là những gì gắn bó thân thiết trong tim tôi và bạn; là sự chở che bao la; là tình thương vô bờ bến; là bến đỗ bình yên cho mỗi người chúng ta sau những giông bão cuộc đời. Như nhà thơ Đoàn Ngọc Thu đã từng viết: Mẹ ơi! Mẹ ơi! Dù năm tháng trôi/ Mẹ như vầng trăng rạng rỡ sáng soi/ Tỏa mát đời con những khi va vấp ưu phiền/ Những khi hạnh phúc êm đềm/ Con chỉ tìm về với mẹ thôi…

3. Kết bài

Và có lẽ, thiếu hơi ấm của quê hương, thiếu sợi vô hình mà mạnh mẽ ấy, có lẽ chúng ta “sẽ không lớn nổi thành người”.

Dàn ý số 5

1. Mở bài

Quê hương cũng là Mẹ, Mẹ cũng là quê hương, là những gì gắn bó thân thiết trong tim tôi và bạn;

2. Thân bài

là sự chở che bao la; là tình thương vô bờ bến; là bến đỗ bình yên cho mỗi người chúng ta sau những giông bão cuộc đời. Như nhà thơ Đoàn Ngọc Thu đã từng viết: Mẹ ơi! Mẹ ơi! Dù năm tháng trôi/ Mẹ như vầng trăng rạng rỡ sáng soi/ Tỏa mát đời con những khi va vấp ưu phiền/ Những khi hạnh phúc êm đềm/ Con chỉ tìm về với mẹ thôi… Và có lẽ, thiếu hơi ấm của quê hương, thiếu sợi vô hình mà mạnh mẽ ấy, có lẽ chúng ta “sẽ không lớn nổi thành người”.

Khi ta còn thơ bé, hình ảnh quê hương đã luôn hiện hữu trong tâm trí qua lời kể của bà, của mẹ. Để rồi, mỗi người khi trưởng thành, rời xa quê, mang theo trong lòng ký ức ngọt ngào đã phải bật khóc.

3. Kết bài

Quê hương như máu thịt mà từ khi lọt lòng ta đã trao cho nửa linh hồn để rồi đi đâu cũng mãi nhớ, mãi thương…

Leave a Comment